• 32

96.1K 5K 1.9K
                                    

"Jungkookie? Em làm gì ở đây?!!"

"Tôi....tôi...."

Taehyung nghiến răng đứng bật dậy, nắm tay em kéo đi trước con mắt hoang mang của mọi người xung quanh. Hắn kéo ra khỏi quá bar, bàn tay hắn siết lấy cổ tay em đến đỏ ửng. Khiến Jungkook phải dùng nhiều sức lắm mới có thể giằng ra.

"A! Đau quá Taehyung!"

"Em làm gì ở đây? Hả?!" Taehyung thả em đứng dựa vào tường. Hắn quát lớn làm em giật bắn mình, đầu nhỏ hơi cúi xuống lí nhí đáp.

"Tôi....tôi làm thêm..."

"Làm thêm? Em có biết đây là chỗ nào không mà dám vào đây làm thêm?!" Hắn càng nói càng tức giận. Taehyung không nghĩ Jungkook có thể liều đến mức dám vào nơi phức tạp thế này để làm việc.

"Tôi biết, nhưng tôi không còn cách nào khác hết Taehyung. Tôi đang cầ----"

"Cần tiền chứ gì? Đúng không? Thế tại sao không cho anh biết, anh có thể giúp cho em mà. Anh có thể lo cho em để em không phải đi làm những công việc nguy hiểm như thế này."

"Lo? Cậu lo cho tôi bằng cách nào? Xin tiền mẹ sao? Nếu cậu lo cho tôi, liệu cậu có thể lo hết được cho gia đình tôi không?" Em thở dài nói tiếp.

"Taehyung à, tôi biết cậu lo lắng tôi làm việc ở những nơi phức tạp thế này là đúng, nhưng tôi là Jeon Jungkook kia mà, tôi có thể giữ mình, biết việc gì nên, việc gì không nên để tránh xa, tôi không phải con nít nữa."

"Với anh em luôn là một đứa con nít để che chở bảo vệ. Thử hỏi có đứa nào thấy người yêu mình làm việc đêm hôm trong quán bar mà bình tĩnh được không? Em nói đi!" Hắn đang gần trở nên mất kiểm soát, giọng điệu cũng trở nên mất bình tĩnh nói.

"Anh có tiền, anh không cần tiền xin tiền của mẹ để lo cho em. Nơi này là một nơi phức tạp đến thế nào em rõ không? Chỉ cần sơ sẩy một chút bọn nó có thể dụ dỗ em làm những việc không đúng đắn đó, nếu bị chúng nó khống chế liệu em có đủ sức để thoát ra hay không?!"

"Chuyện đó bản thân tôi sẽ tự lo liệu. Tôi có lòng tự trọng của mình, tôi không cho phép bản thân sống dựa dẫm vào bất cứ ai hết, nên Taehyung à, cậu hiểu cho tôi đi."

"Anh hiểu cho em, vậy ai sẽ hiểu cho anh? Mỗi ngày đều biết em sẽ đến những nơi này để làm việc, em nghĩ anh có thể yên lòng nằm ở nhà sao? Trong mắt em anh có thể tồi đến vậy à?"

"Không. Tôi....em không có ý đó. Taehyung, anh biết em sẽ không nghĩ về anh như vậy mà..." Em gấp gáp giải thích, chỉ mong hắn sẽ hiểu. Jungkook thật sự rất sợ những lúc hắn như thế này.

"Vậy em nói đi, anh là gì của em?"

"Taehyung à----"

"Trả lời anh đi. Anh là gì của em?"

"Anh...là người yêu của em."

"Vậy người yêu như anh có thể làm được gì cho em? Em biến anh thành một thằng tồi, đến người yêu mình đi làm việc quần quật cả ngày trời mà mình không hề hay biết, còn thản nhiên nằm thảnh thơi ở nhà. Hóa ra trong mắt em anh vô dụng như vậy sao? Chỉ là một thằng suốt ngày tụ tập đánh nhau, rồi lại chơi bời lêu lổng, là vậy hả?"

〚Taekook〛Chocolate & MatchaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ