• 42

93.3K 5.1K 2.3K
                                    

Taehyung thẫn thờ ngồi trên giường nhìn bóng lưng em khuất sau cánh cửa phòng bệnh, hắn nhìn lại cánh tay lơ lửng giữa không trung của mình, siết chặt tay lại đấm mạnh xuống giường.

"Taehyung, có thể từ lúc hẹn hò đến giờ em chưa từng nói, nhưng không có nghĩa là em yêu anh ít hơn anh yêu em."

"Có lẽ sâu bên trong anh vẫn còn nghi ngờ tình cảm của em, hoặc là...."

"Anh thật sự chẳng coi tình cảm của em ra gì..."

"Sự lo lắng của em, tất thảy mọi lời khuyên chân thành của em đều bị anh gạt đi hết, anh vốn chẳng thèm quan tâm những lời em nói kia mà. Chỉ có em nghĩ mình có thể thay đổi được anh thôi, đúng là điên thật mà."

Đó là những lời nói trước em đã nói trước khi rời đi, và hiện tại nó đang làm hắn phải suy nghĩ. Taehyung biết chứ, hắn biết sẽ rất nguy hiểm nếu tham gia trận đấu này, nhưng vì hắn muốn dùng chính sức của mình để thắng cuộc đua đó, mua quà cho em bằng chính sự cố gắng của mình. Taehyung biết bản thân hắn không thích hợp để đi làm những công việc chân tay như chạy bàn ngoài kia, hắn không đủ mềm mỏng để làm dịch vụ, cũng chẳng đủ kiên nhẫn để làm bất cứ công việc nào mà bản thân không thích. Chỉ làm điều mình thích Taehyung mới có thể làm tốt được, và đua xe là một ví dụ. Nếu không phải vì bị Hang Jun chơi xấu, có lẽ hắn đã không phải nằm đây, bất lực nhìn bé nhỏ nhà mình giận dỗi bỏ đi như vậy.

"Hang Jun, thù cũ nợ mới, tao sẽ trả luôn cho mày một lần."

...

Jungkook trở về nhà với tâm trạng mệt mỏi, vừa vào nhà đã thấy mẹ Jeon ngồi bần thần một mình trong nhà bếp.

"Mẹ ơi!"

"Con về rồi, mau vào tắm rửa nghỉ ngơi đi."

"Mẹ...khóc sao?"

"Đâu có, mẹ đâu có khóc."

"Mắt mẹ đang đỏ lên kìa."

Mẹ Jeon cười khó xử, đưa tay lau đi giọt nước rơi trên gò má.

"Mẹ sao vậy?"

"À...mẹ...mẹ chỉ----"

"Mẹ nhớ bà ngoại sao?"

Mẹ Jeon lúng túng nhìn em.

"Đ...đâu có. Mẹ---"

"Mẹ đừng nói dối. Tuy con chưa từng gặp bà ngoại, cũng chưa từng được nghe mẹ kể bất cứ điều gì về bà ấy, vì con biết mẹ không muốn cho con biết, nhưng con đoán bà sẽ rất đẹp, như mẹ vậy."

"Anh học ba anh đấy à, chỉ được cái miệng nịnh nọt tôi."

Jungkook thấy mẹ cười mới nhẹ lòng cười theo, đang tính vào phòng lại chợt nhớ ra điều gì đó, em ngập ngừng quay lại hỏi mẹ Jeon.

"Bà ngoại...tên gì vậy ạ?"

"Sao con hỏi vậy?"

"Mấy ngày trước có một vị chủ tịch của tập đoàn Golden Pavi đến thăm trường con, bà ấy nhìn rất đẹp, có nét gì đó, rất giống mẹ."

Mẹ Jeon cứng đờ cả người, bà chưa sẵn sàng để cho em biết chuyện này.

"Chắc người giống người thôi, con đừng bận tâm."

〚Taekook〛Chocolate & MatchaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ