• 50

100K 4.9K 1.1K
                                    

Em nhớ anh
Nói ra lời này lại làm em càng nhớ anh nhiều hơn
Dẫu có đang ngắm nhìn bức ảnh của anh
Nỗi nhớ vẫn chẳng thể vơi đi
Thời gian đôi khi thật tàn nhẫn
Em thật sự ghét nó
Ngay lúc này đến một lần gặp gỡ cũng thật khó khăn...

_Spring day - BTS_

***********

Sau khi tan học, em đi xe bus đến nhà hàng của Taehyung để tạm biệt mọi người, ai cũng thắc mắc vì sao bé nhỏ nhà hắn lại đột nhiên nghỉ việc như vậy nhưng lại chẳng ai dám hỏi, chỉ đành tạm biệt một em bé đáng yêu ra khỏi đội ngũ nhân viên của nhà hàng. Ai ở đây cũng thương em hết, Jungkook vừa ngoan vừa lễ phép, rất hay giúp đỡ anh chị nên nghe tin em nghỉ việc mặt ai cũng buồn bã.

Sau khi chào mọi người Jungkook lại bắt chuyến xe tiếp theo đi đến nơi làm việc mới, là do em nhờ Jimin tìm giúp trong suốt mấy ngày qua.

"Dạ thưa chú, cháu đến để nhận việc ạ."

"Làm gì giờ mới tới, trễ tận 3 phút."

"Cháu xin lỗi ạ, tại kẹt xe quá, cháu xin lỗi nhiều ạ." Em liên tục cúi gập đầu xin lỗi người đàn ông trung niên trước mặt.

"Mau đi thay đồ rồi ra đây!"

"Dạ, nhưng mà có hai bộ lận, cháu phải mặc con hổ hay con thỏ ạ?"

"Nhìn cậu giống thỏ hơn đấy, mặc thỏ đi."

"V...vâng ạ..."

Em nhanh chóng vào trong thay đồ, lúc trở ra liền bị chất một chồng giấy vào tay.

"Phát hết số tờ rơi này đi."

"Dạ."

Công việc em làm là phát tờ rơi quảng cáo và kẹo cho mọi người, trong lúc phát thì phải mặt bộ đồ thú cồng kềnh nặng nề này đây.

Jungkook đứng một mình giữa con đường lớn chờ người đi qua để phát tờ rơi. Seoul khi đêm xuống đều lạnh đến thấu xương, ấy vậy mà trong bộ đồ thỏ trắng có một người đang ướt sũng người vì mồ hôi. Em chạy qua chạy lại không biết bao nhiêu lần, có người nhận tờ rơi xong còn thẳng tay vứt luôn xuống đất chẳng một chút nể nang, khiến em phải chạy tới nhặt lại đến mức cổ chân mỏi nhừ.

Chừng 30 phút sau khi đường thưa khách em mới ngồi xuống chiếc ghế gỗ gần đó để nghỉ ngơi. Jungkook tháo chiếc đầu thỏ ra khỏi đầu mình, thở dốc một cách khó khăn.

"Ngợp thế không biết."

Em bận rộn nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, đột nhiên khựng lại nhìn vào một hướng cách đó không xa.

"T...Taehyung?"

Hắn đang ngồi một mình ở đó với vẻ mặt buồn bã, trầm ngâm nhìn về một hướng vô định không rõ ràng. Hình như hắn không nhận ra em. Jungkook nhìn thấy mà đau lòng không thôi, khỏi cần hỏi cũng đoán được hắn buồn vì chuyện gì, do em cũng có vui đâu...

〚Taekook〛Chocolate & MatchaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ