Trong hang động tối xì chỉ nhen nhói một ít ánh sáng cùng với mùi ẩm ướt và tiếng nước nhỏ 'tách tách'. Tại một góc khuất nào đó, một đứa trẻ với mái tóc bạc, đôi mắt hổ phách nhìn chăm chăm vào khoảng không vô định, không khóc, không nháo và vô cùng bình tĩnh.
Cảm giáo thoả mãn khi đc nằm trên tảng đá to lạnh ấy, đứa bé đang định nhắm mắt lại thì chợt có tiếng động. Một bóng đen lớn đang tiến lại gần, đó không phải người mà là một thân hình thon dài đang trườn đến.
Đầu rắn chợt xuất hiện thò đầu vào nhìn đứa bé đang ngơ ngác.
"Bé con ngươi lại trốn ra đây rồi"
Một con rắn biết nói tiếng người hay đúng hơn là một tử xà. Đứa bé này cũng không bình thường, với thân hình của một đứa bé 1 tuổi thì nó nở một nụ cười ấm áp.
" Lại bị ngươi phát hiện rồi"
Nó đưa tay ra ý muốn ôm, cái đuôi trơn bóng từ từ tiến lại rồi cuốn nó mang đi.
" Nằm đây thích thật đấy, người không thể tìm con muộn hơn sao?"
"Chimera, nằm đây sẽ cảm. Ngươi mà bị gì ta biết ăn nói sao với người?"
Nó bĩu môi không nói gì thêm, nhắm mắt lại suy nghĩ gì đó. Nó trọng sinh.
Vì bị chết bởi tia sét vô tình nào đó khiến nó được trọng sinh vào 'Harry Potter'- tiểu thuyết mà nó phát cuồng. Không phải tự nhiên mà bởi sự bồi thường của người cha nuôi trời đánh này.
Đặt đứa trẻ lên vải, tử xà liền chui vào một lỗ vừa đủ với thân hình đồ sộ. Một tiếng nói của người đàn ông chợt vang
"Basiliks! Ngươi đâu rồi..."
Người đàn ông lớn tuổi với mái tóc xám nhìn con rắn thân hình đồ sộ bằng ánh mắt khó chịu.
"Ngươi suốt ngày đi chơi để cái mật thất trống trơn"
"Ta đi tìm bé con, nó suốt ngày bò lung tung ra không yên tâm."
" Sao? Bé con dạy rồi à?"
Đi nhanh vào đường dẫn lúc nãy, ông nhìn thấy đứa bé đang ngồi ngịch bàn tay thì lại gần xốc đứa bé lên.
" Bé con lâu ngày không gặp ngươi nhớ ta không?"
"Salazar Slytherin, ông không nên mạnh tay với con, thân hình của đứa bé 1 tuổi rất yếu ớt đấy."
Salazar vội xin lỗi rồi đặt con bé lên đùi mình. Có lẽ vì cách hành xử của nó khiến ông quên mất nó đang là một đứa trẻ 1 tuổi. Nhìn đôi má hồng hào đáng yêu ấy ông nhẹ nhàng véo nhẹ nhưng chợt nhận ra hành động mình vừa làm thì đã quá muộn.
Chimera nở một nụ cười thật tươi ý nói không sao đối vs gương mặt sợ sệt của ông già thì....Bùm
Gương mặt của ông đen ngỏm ngỡ ngàng nhìn bé con của mình. Trong khung cảnh ấy hình ảnh và tiếng cười khúc khích của đứa trẻ cùng vẻ mặt bất lực của 1 người 1 rắn mới đẹp làm sao. Nhưng hình ảnh đó không kéo dài được bao lâu thì lại phải kết thúc.
Tại bãi cỏ xanh mênh mông rộng lớn kết hợp với bầu trời trong veo và những tiếng chim kêu ríu rít tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
![](https://img.wattpad.com/cover/296269617-288-k675595.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đồng nhân Harry Potter] Lời thú tội
FantasyĐây là tác phẩm đầu tay của mình nên các bồ hãy thứ lỗi cho những sai lầm nhỏ bé trong chuyện. Mình chỉ viết để thoả mãn niềm đam mê cháy bỏng đối với Harry Potter mà thôi. °Giới thiệu Vì để sửa chữa cho những sai l...