Chương 4: Ôm phiền toái

167 14 0
                                    

~Edit by _Hann_~ 

"Khụ khụ khụ......" Lăng Việt mi mắt rũ xuống , nắm tay che miệng ho mãnh liệt.

Lăng Việt ho khan đến lợi hại, Hải Lan thầm nghĩ, người không biết Lăng Việt bị bệnh còn tưởng anh bị lời cô nói chọc tức.

"Anh uống nước trước đi." Hải Lan đem cốc nước trước mặt còn chưa đụng qua đến cho anh.

Lăng Việt tiếp nhận cốc nước, ngừng ho khan, nuốt xuống một ngụm khiến hầu kết lăn lộn, đường cong thực đẹp mắt.

Hải Lan học mỹ thuật, đối với sự vật đẹp mắt đều nhịn không được xem thêm vài lần.

Lăng Việt buông cái ly, vừa lúc phát hiện Hải Lan nhìn chằm chằm chính mình, hơi hơi mỉm cười, tiếng nói khàn khàn hỏi: "Nhìn cái gì?"

Hải Lan sờ sờ cái mũi, ho nhẹ hai tiếng, che giấu sự thật chính mình nhìn lén, khôi phục bình tĩnh, "Kéo dài càng lâu, tôi sợ tôi càng luyến tiếc."

Hải Lan nhìn Lăng Việt, phát hiện sắc mặt anh ngoại trừ bởi vì phát sốt mà tái nhợt, thần sắc cũng không có gì biến hóa, chắc anh cũng không để ý chuyện hủy hôn này.

Lăng Việt nhàn nhạt nói: "Vậy nửa năm đi."

"Đương nhiên, lúc ở riêng cô cũng có thể coi như đã giải trừ hôn ước, chúng ta ở trên pháp luật cũng không có gì chứng minh, chỉ là trước mặt người khác đính hôn, là quan hệ hôn phu hôn thê mà thôi." Giọng Lăng Việt không to, cũng rầu rĩ, tựa hồ nhịn xuống xúc động muốn ho khan.

Lời Lăng Việt nói cũng là thật, chỉ là đính hôn mà thôi, không có pháp luật chứng minh, tranh cãi tài sản linh tinh gì đó, nhưng nửa năm thật sự là quá dài.

"Không được, nửa năm quá dài, nếu kỳ hạn là ba tháng, sẽ có ảnh hưởng gì sao?"

Lăng Việt hơi trầm mặc, phân tích vấn đề: "Thứ nhất, tôi tiếp nhận Lăng thị mới nửa năm, lòng người chưa yên, không ít người nhằm vào tôi, đính hôn chưa đến nửa năm liền ly hôn, ảnh hưởng cũng không quá lớn, nhưng tôi không có thời gian xử lý sẽ xảy ra chút phiền toái. Thứ hai, mẹ tôi thật sự thích cô, cô phải cho bà ấy thời gian, khiến bà ấy cảm thấy chúng ta thế nào cũng không có khả năng, khiến bà ấy chết tâm."

Hải Lan nhìn vào mắt anh, lại rũ mắt nghĩ nghĩ, hạ quyết định, ngẩng đầu nhìn Lăng Việt nói: "Chút phiền toái kia, tôi cảm thấy với bản lĩnh của anh cũng chỉ là cái nhấc tay. Còn mẹ anh bên kia, tôi giải quyết."

Thời gian càng lâu, biến số lại càng lớn, vẫn là nhanh chóng dứt khoát.

"Vậy cũng tốt." Lăng Việt không chút do dự, sảng khoái tiếp nhận kiến nghị của Hải Lan.

Câu 'tốt' của Lăng Việt làm Hải Lan sửng sốt, đột nhiên không kịp phòng bị.

Đây không phải là quá thuận lợi đi? Thuận lợi đến cô còn cảm thấy không đáng tin cậy nha.

Thái độ sảng khoái của Lăng Việt làm Hải Lan hoài nghi người vừa mới đưa ra kỳ hạn nửa năm không phải anh.

Vì cái gì trong lòng lại có chút khó chịu?

[EDIT] Nam chính hắc hóa lại trùng sinh - Mộc Yêu NhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ