chương 6. học sinh cá biệt

148 34 0
                                    

Trường Wagaba X hôm nay tổ chức một lễ chào đón nhỏ, giữa các giáo viên và một số em cán bộ lớp với nhau, nhằm chúc mừng cho sự trở lại của người thầy tâm huyết Shigeo Tatsugoro, giáo viên chuyên môn của ban khoa học tự nhiên. Vì thầy vẫn còn bị chấn động từ vụ việc xảy ra 4 năm trước, nên thầy muốn chỉ gặp mặt một số người thôi, cho tới khi có thể đi dạy lại bình thường.

"Nayeon-san, đó là thầy chủ nhiệm cũ của cô hả?"

"Đúng vậy đó." Nayeon đứng trên cái cầu bắc ngang khu nhà B và C, mắt hướng về tốp người nho nhỏ đang đổ dồn về sảnh chính tòa nhà E đối diện.

"Năm đó đã có chuyện gì đó xảy ra với thầy đúng không, vì một học sinh có vướng mắc gì đó về kết quả nên trút giận lên thầy."

Nayeon im lặng, nhếch miệng cười khẽ, không rõ là cười cho cái mức vang xa của tin đồn trơ trẽn này hay cười đắc thắng cho giây phút sắp sửa xảy ra nữa.

"Thầy sẽ đi dạy lại chứ? Có vẻ thầy đến đây là có ý định trở lại rồi."

"Có thể, nhưng Shigeo sắp lại phải chào tạm biệt rồi." Thấy Nayeon đáp nửa non nửa già, người đồng nghiệp dường như không mấy quan tâm, nhưng vẫn tỏ ra khó hiểu.

"Thôi nhé, tôi phải đi chào tạm biệt thầy đây. À lát nữa cậu có rảnh không, tới hội trường nhé, tôi có chuyện muốn nhờ cậu ở đó. À, nhớ mang cả máy thu và máy ghi hình theo đấy, chúng ta phải quay lại sự kiện cũng không lớn lao gì cho lắm, nhưng trọng đại này chứ."

Nayeon từ tốn băng qua cây cầu về phía cầu thang dẫn xuống nhà C, sải những bước ngắn và đều tới cửa chính của tòa nhà sau cùng.


"Trò Matsumoto, trò Sakami, trò Inoue, các trò lớn quá rồi, chắc cũng thành công lắm."

Shigeo đưa mắt lần lượt nhìn những học trò cưng của mình năm xưa, trong đó gã dừng mắt lại ở người cao ráo xinh đẹp nhất, Inoue. Nayeon ở ngoài cửa nghe ngóng phải gắng lắm mới không cảm thấy buồn nôn. Đã vậy, căn phòng đó còn chẳng có gì thay đổi hơn lúc trước, chỉ có điều, tủ kính đã được thay bằng kệ gỗ, còn huy chương, cúp nghiên cứu đã không còn gì nữa thôi.

Shigeo đang hỏi thăm thành tích từng đứa một, chợt nhớ ra thể nào mình cũng có thể bị nêu tên, rồi gã có thể sẽ biết được công việc hiện tại trong Hội phòng chống bạo lực học đường của mình, quan trọng hơn, những đặc quyền mà dành riêng cho thành viên của hội. Nayeon ngay tức tốc rời khỏi khu nhà E, cắm đầu chạy, đúng rồi, không thể cứ mải lo canh chừng đối thủ được, phải đi trước chúng một bước.

"Vậy còn trò Im Nayeon thì sao?" Shigeo hỏi, Im Nayeon hẳn là đứa duy nhất có khả năng hủy diệt sự quay trở lại của hắn, cái gai vừa khó nhổ lại thường xuyên xuất hiện không đúng lúc. Dù chỉ là một đứa lông ngông với tuyên bố tốt nghiệp sẽ đi tìm việc làm, có lẽ giờ đang vất vưởng ở xưởng cá nào cũng nên.

"Im Nayeon đã đỗ sư phạm đó."

"Cậu ấy còn đang làm trong Hội phòng chống bạo lực học đường nữa."

"Nhắc mới nhớ, hồi nãy tớ cũng mới thấy Im Nayeon ở bên tòa C xong. Đúng là chẳng chuyện gì có thể đoán trước được nhỉ?"

sanayeon / mối bận tâm sau cùngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ