Ngoài bãi đỗ xe trống trải, Lisa đứng đối diện Shin Jung Ri. Quý bà cao ngạo mở lời: "Quay lại rồi sao không về thăm nhà một chút?"
"Nhà?" Lisa cười mỉa mai: "Nhà của ai?"
"Cho dù Ho Dong có nhiều việc làm không đúng, bạc đãi hai mẹ con cô, nhưng ông ấy vẫn là cha của cô, đây là sự thật không thể nào thay đổi." Ánh mắt Shin Jung Ri lóe lên vẻ khinh thường, bà ta dò xét, đánh giá Lisa hồi lâu mới nói: "Nhìn cô bây giờ thành ra bộ dạng thế này, chắc hẳn những năm qua đã nếm trải không ít đắng cay, có hối hận năm đó đã không cùng tôi quay về hưởng phúc? Cô xem, một đứa trẻ như cô đúng là ương ngạnh, không nên ở lại làng quê tồi tàn đó, đi theo người mẹ tự cho mình thanh cao chỉ có thể dựa vào bán nhan sắc để nuôi sống cô thì có gì là tốt."
Ánh mắt Lisa lạnh thấu xương, cô quát lớn: "Câm miệng, bà không có tư cách nhắc đến mẹ tôi."
Shin Jung Ri hừ lạnh: "Sao, nhắc tới mẹ cô một cái là không vui. Kim Lisa, tôi xưa nay vẫn là người thấu tình đạt lý, nếu cô muốn trở về Kim gia, muốn nhận cha cũng như muốn cùng chúng tôi trải qua cuộc sống sung túc chẳng phải lo cơm áo thì tôi không phản đối, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải trả lại Jungkook cho con gái tôi, và đừng có quyến rũ con trai tôi, cũng đừng mơ tưởng có thể đụng tới Kim Thị, nếu như cô có thể đáp ứng điều kiện của tôi thì tôi sẽ cho cô quay trở về Kim gia."
Bà ta tự cho mình là đúng, lời nói cùng vẻ mặt vênh vênh váo váo khiến Lisa cảm thấy cực kỳ buồn cười. "Bà chạy đến đây là muốn làm chúa cứu thế sao? Thật nực cười. Lisa của mười ba năm trước không cần sự thương hại rẻ tiền do áy náy của bà, Lisa của mười ba năm sau lại càng không cần. Shin Jung Ri, thu lại sự vờ vịt của bà đi, Kim gia chó má gì đó chẳng có một chút liên quan nào tới tôi hết, quyến rũ con trai bà là chính bản thân anh ta, cướp Jungkook từ tay Kim Jiwon lại càng là chuyện vô căn cứ. Có điều những lời của bà khiến tôi nhớ lại, năm đó bà đã từng nói với mẹ tôi một câu.
Không giữ được trái tim đàn ông chỉ có thể nói lên sự vô dụng của cô, không thể trách người khác." Lisa cười đắc ý, cô chưa bao giờ cảm thấy sảng khoái như vậy khi đối mặt với người của Kim gia. "Phiền bà chuyển lại những lời này tới con gái của bà."
Shin Jung Ri nhớ rất rõ đó là lời bà ta đã từng nói khi Chitthip đến cầu xin bà ta năm đó, bây giờ nghe được đầy ý châm chọc từ miệng Lisa, bà ta nổi giận đứng bật dậy, tức đến phát run, trợn trừng mắt hỏi: "Cô đang trả thù đúng không? Mang sự trả thù đối với tôi đổ lên người Jiwon, khiến con bé mất đi người đàn ông nó yêu nhất, để nó phải đau lòng, bởi vì cô đố kị với nó đúng không? Đố kị vì con bé có một gia đình hoàn chỉnh, có cha bên mình.
Còn cô, chỉ có thể đi theo người mẹ bán sắc nuôi thân mà còn giả vờ thanh cao, sống cuộc đời nghèo kiết xác ở cái vùng quê nước Anh đó, cho nên cô đố kị, cô căm hận, cô muốn trả thù, vì thế cô mới quyến rũ Jungkook, cướp cậu ta khỏi Jiwon có đúng không?"
Lisa không phủ nhận cô thật sự có một khoảng thời gian sống cuộc sống vừa oán hận vừa ghen ghét như vậy.
Shin Jung Ri nhìn người không biết xuất hiện ở phía sau Lisa từ lúc nào, trong mắt bà ta lóe lên vẻ ác độc, chất vấn: "Thế nào, không dám thừa nhận à? Không dám thừa nhận là lợi dụng Jungkook sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
RACE | Lizkook
FanfictionMỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Jeon Jungkook vừa vặn là một trong số đó. Mỗi thành phố đều có một thanh niên khác người, Lisa thật không may chính là một trong số đó. Lần đầu tiên Lisa gặp Jungkook, lỗ mãng, cô thản nhiên dựng...