Chap 48

939 46 0
                                    

...


Mọi người thường nói rằng đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, bởi nhìn vào ánh mắt chúng ta có thể cảm nhận được biết bao cảm xúc của đối phương.

Thời khắc hiện tại Chaeyoung cảm thấy bản thân đã khắc họa một điều gì đó không đúng trong mắt Jennie, có thể thấy được sự hụt hẫn đến thế nào trong đôi mắt ấy.

-"Jennie"

Chaeyoung vội đẩy Dami ra gương mặt rối bời, loạn choạn bước xuống giường bệnh nhưng chân vừa chạm đất đã ngã xấp trên sàn, cả người chằn chịt vết thương đến nổi không đủ sức để nâng đỡ thân mình.

-"A..."

-"Chaeyoung"

-"Chaeyoung à cậu bị làm sao vậy?"

Jennie vừa nhấc chân muốn đến đỡ lấy Chaeyoung nhưng có vẻ cô bạn đó phản ứng rất nhanh đã giúp Chaeyoung ngồi dậy.

Dami thấy Chaeyoung cứ nhìn mãi ra cửa cũng xoay người liếc nhìn, nữ nhân với mái tóc nâu và làn da trắng hồng, nhan sắc phải nói là sắc sảo. Trên tay cầm một túi trái cây, cô nghĩ nàng ấy là một người bạn nào đó cũng đến thăm Chaeyoung.

-"Là bạn cậu à, chào chị."_Nụ cười hòa nhã gật đầu chào Jennie

Jennie không đáp trả thẳng thừng đi vào đặt trái cây lên bàn, mặt lạnh cuối người đỡ Chaeyoung trở về giường, xem Dami như không tồn tại.

-"Em làm sao vậy?"

-"Jennie,"_Chaeyoung như sắp khóc, cổ họng cứ nghẹn lại, bàn tay cố chấp không muốn buông tay Jennie.

-" Chị đi rửa trái cây, em cứ TỪ TỪ MÀ NÓI CHUYỆN".

Câu cuối được nhấn mạnh, Jennie gằng giọng như một lời cảnh báo chỉ đủ để Chaeyoung nghe thấy. Chaeyoung nhất thời cảm thấy lạnh sóng lưng, nuốt khan cổ họng.

...

-"Chaeng, dạo này cậu vẫn ổn chứ?"

-"Hả? À, ổn, mình vẫn ổn."

-"Lúc trước cậu nói ước mơ của cậu là một nghệ sĩ và muốn sống hết mình vì âm nhạc, mình không nghĩ cậu lại trở thành một CEO tài giỏi như vậy."

-"Vì chỉ còn mình để thừa kế Park thị, bố cũng đã lớn tuổi rồi, không thể cứ mãi vất vả như vậy."

-"Ò, mình vừa được chuyển đơn vị về Busan."

-"Vậy à,"

-"Ừm, đó là một công ty thời trang, vì cuối năm nên sản phẩm trên thị trường đang thiếu hụt, nhân công cũng vậy. "

-"Cậu là quản lí nhà máy sao?"

-"Phải, mình sẽ phải điều chỉnh lại một số khâu để kịp sản xuất trước xuân."

-"Ừm,"

-"Chaeng,,,trông cậu bây giờ đã xinh đẹp như một thiếu nữ vậy."_
Dami vẫn say đắm ngắm nhìn cô, so với cô gái tóc vàng đáng yêu và hoạt bát, Chaeyoung bây giờ trông khép kín và ít nói, vẽ đẹp ấy cũng có phần bí ẩn hơn.

-"Hừ,c ảm ơn cậu. Cậu cũng đã thành công và trở nên giàu có, đúng như ước mơ của cậu rồi còn gì."

Chaeyoung cười nhạt, thầm giễu cợt. Không có số tiền của bố cô thì Dami liệu có được cơ hội để thành đạt như bây giờ. Có lẽ Dami cũng hiểu ý tứ của Chaeyoung, nhìn nụ cười gượng gạo của cô cũng đủ chứng minh điều đó.

COVER [ BHTT ] [ Chaennie ] TÌNH NHÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ