Chương 53

3.8K 259 9
                                    

Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.

Truyện chỉ được đăng tải trên w.@.t.t.p.@d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.

.

Chương 53

Mặc dù đèn trong quán tương đối mờ mịt, nhưng Thành Nham ở ngay trước mắt Giang Mộ Bình, ở khoảng cách gần như vậy hắn không đến nỗi không nhìn thấy rõ mặt anh.

Thành Nham có một đôi mắt đa tình, ngay cả khi đeo kính, đôi mắt của anh vẫn rất phong tình khi nhìn người khác. Cặp kính trên mặt của Thành Nham càng giống như đồ trang sức, khi đeo kính vào, anh cho người ta cảm giác anh là kiểu người ngả ngớn nhưng lại rất tinh anh, trên người cũng nhàn nhạt toát ra một chút phong trần.

Thành Nham cho rằng Giang Mộ Bình đeo kính rất gieo vạ cho người, nhưng Giang Mộ Bình lại cảm thấy anh càng hại người hơn một chút.

Không đến vài giây, Thành Nham tháo kính xuống, dùng sức chớp chớp mắt, "Có chút chóng mặt..."

"Giáo sư, anh cận bao nhiêu độ vậy?" Thành Nham hỏi Giang Mộ Bình.

"Mắt trái là 525, mắt phải là 500 (*)." Giang Mộ Bình đã đưa ra một con số rất chính xác.

(*) Ở Trung Quốc thì tỷ lệ 100 tương đương với 1 đi-ốp ở VN. Giáo sư Giang cận 5,25 độ (mắt trái) và 5 độ (mắt phải).

(Truyện chỉ được đăng tải trên w.a.t.t.p.a.d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Thành Nham cười: "Chẳng trách em đeo kính vào thì không nhìn thấy gì. Nhưng mà không đeo kính thì không biết anh cận đến 500 như vậy."

Thành Nham lại đeo kính vào cho Giang Mộ Bình, lẩm bẩm: "Thật tiếc khi không mang theo cặp kính có dây kia đến."

Anh quay đầu lại báo tên của một loại rượu cho người pha chế.

Loại rượu này rất đắt, người pha chế liếc nhìn Hạ Tuyên, cười nói: "Hôm nay tính cho sư phụ Hạ sao?"

Hạ Tuyên gật đầu.

Tửu lượng của Giang Mộ Bình rất thấp, hắn uống rất chậm, động tác nhã nhặn, tư thế ngồi ngay ngắn, nhìn qua quá mức đoan trang, không hợp với bầu không khí lười biếng, ám muội của quán bar. Có lẽ khí chất của hắn không hợp với không khí ở đây nên đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Giáo sư Giang được quá nhiều người nhớ đến, Thành Nham không vui lắm, đã muốn rời đi. Vốn dĩ, anh không thường đến quán bar, anh chỉ thích uống rượu trong không gian yên tĩnh, vì vậy anh thường đến các quán rượu hơn là quán bar.

(Truyện chỉ được đăng tải trên w.a.t.t.p.a.d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Rượu trong ly của Giang Mộ Bình đã cạn, hắn liếc sang ly của Thành Nham và nói: "Tôi muốn nếm thử của em."

"Rượu của em là rượu mạnh, không giống của anh, anh đừng uống say."

[EDITED/ĐAM MỸ] HÔN ƯỚC VỚI BẠN HỌCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ