Hôm nay Taehyung lại tới viện với Choeni, như thường lệ, hắn ngồi bên giường bệnh rồi gấp những con hạc bằng giấy theo nguyện vọng của cô bé. Có vẻ nay hắn u buồn hơn, bàn tay khéo léo gấp hạc rồi bỏ vào trong hũ. Ngồi mải miết một hồi lâu thì cũng đã gấp đến con hạc cuối cùng, đậy nắp hũ hạc lại hắn thắt thêm một chiếc nơ lên nó rồi đặt trên bàn.
Hắn rời đi, đến một cửa tiệm bán gấu bông, đặt mua hai chú gấu nhỏ màu nâu rồi mang chúng đến viện và đặt cạnh hũ hạc. Taehyung ngồi bên Choeni, nhẹ cầm lấy tay cô bé, hành động của hắn khiến Choeni giật mình tỉnh giấc, hắn mỉm cười ôn nhu xoa đầu cô bé..
- Choeni bé nhỏ dậy rồi sao!
- Anh Tae Tae đến thăm Choeni hồi nào vậy ạ?
- Anh vừa đến, anh gấp đủ 1000 con hạc cho Choeni rồi nè!
- Woa~ Anh Tae Tae giỏi quá, em cảm ơn anh Tae Tae ạ!
- Choeni ngoan! Anh có mua gấu bông cho Choeni và anh JungKook nữa! Anh Tae Tae giữ đúng lời hứa với Choeni rồi nhé!
- Thích quá ạ! Em cảm ơn anh Tae Tae rất là nhiều luôn! Mà khi nào anh Tae Tae đi thả hạc xuống biển cùng với Choeni nhé, mọi điều ước của Choeni sắp thành hiện thực rồi .
Hắn mỉm cười..
- Được rồi! Choeni phải hứa với anh là sẽ chăm chỉ uống thuốc để mau khỏe
- Choeni hứa ạ!
Sắc mặt hắn bất ngờ thay đổi, gượng buồn, lông mày rũ xuống cất giọng trầm...
- Choeni à, anh Tae Tae gửi lời xin lỗi rất nhiều đến anh JungKook, khi nào anh JungKook về thì Choeni chuyển lời giúp anh nhé, và nói rằng anh thương anh JungKook nhiều lắm!
- Dạ vâng Choeni nhớ rồi!
- Mà Choeni phải cố lên, chống cự với bệnh. Anh sẽ cố gắng tìm cách để chữa trị cho Choeni sớm thôi!
- Nae~
Hắn ru Choeni ngủ, đến khi cô bé đã say giấc hắn mới rời đi. Taehyung đến phòng đăng ký nguyện vọng của bệnh viện rồi nhờ bác sĩ phát giấy cho hắn đăng ký nguyện vọng cho bản thân.
Bác sĩ nói với hắn..
- Anh muốn đăng ký nguyện vọng gì của mình ? Đây là giấy đăng ký, anh có thể điền thông tin vào đó ạ!
Taehyung cầm giấy bút rồi bắt đầu viết, sắc mặt hắn lúc này sầu hơn bao giờ hết, viết rồi bỗng dừng lại thở dài mệt mỏi. Điền xong thông tin đăng ký, Taehyung hắn nhỏ nhẹ thầm thì với bác sĩ
- Bác sĩ có thể giúp tôi tạm thời giữ bí mật này một thời gian được không? Đừng nói với bất cứ người thân nào của tôi, tôi cảm ơn!
Nói rồi lẳng lặng rời đi, hắn đứng lại hồi lâu mắt nhìn về phía hành lang nơi phòng bệnh Choeni. Người đứng đấy bỗng chốc vụt mất, hắn rời khỏi bệnh viện...
Taehyung đi về nhà trên chiếc xe ô tô của hắn thường ngày. Thẫn thờ điều khiển tay lái xe mà không màng đến điều gì. Hắn đang nhớ em,hắn nhớ JungKook rất nhiều, như muốn phát điên lên vì em. Nhưng nhớ thôi thì làm được gì?

BẠN ĐANG ĐỌC
[Vkook] NỢ DUYÊN
FantasiaKiếp này ta không cho nhau được hạnh phúc... hẹn nhau kiếp khác mình yêu.