Phần 6

611 57 3
                                    


Sau sự cố khó chịu trong bữa ăn tối, Ga-On dự kiến ​​mình sẽ có những rắc rối tại tòa án. Đáng ngạc nhiên là Yo-Han không đề cập đến chuyện ngày hôm đó. Cả hai đều giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Mối quan hệ của họ lạnh nhạt, nhưng Ga-On thích sự sắp xếp này hơn, ít nhất anh ấy có thể yên tâm làm việc. Anh ấy rất vui với những tiến bộ mà anh ấy đã đạt được trong thời gian thực tập của mình, anh ấy đã học được rất nhiều điều nhưng tiếc là anh ấy không gặp được nhiều người hơn vì Yo-Han đã giữ anh ấy lại trong vòng vây của anh ta. Anh ấy chỉ còn một tháng thực tập nữa và anh ấy biết mình phải tận dụng tối đa nó. Thật không may, Gaon không biết rằng hành vi trung lập của thẩm phán Kang chỉ là một phần của kế hoạch. Yo-Han biết rằng mình phải làm như thế nào, cậu bé của hắn phải có được sự thoải mái, tin tưởng vào hắn. Sẽ sớm có cơ hội để Yohan thực hiện bước tiếp theo. Cuối tuần này, Yo-Han được mời đến sự kiện để quảng bá cho các doanh nhân, anh quyết định đưa Ga-On đi cùng.

- "Tối nay tôi sẽ đón em lúc 7 giờ tối."

- "Không cần đâu, tôi không muốn làm phiền trưởng phòng."

- "Tôi nhất định sẽ đến đón em" - Yo-Han nhìn anh một cách lạnh lùng

- "Thực ra, tôi sẽ đi thẳng đến đó sau giờ làm việc" Ga-On mỉm cười đầy lo lắng

- "Em có gì để mặc không?"

- "Vâng, tôi sẽ mặc như bây giờ"

- "Đây không phải là trang phục thích hợp cho một sự kiện như vậy" Yo-Han nói

- "Tôi không còn gì tốt hơn để mặc cả"

- "Sau giờ làm việc chúng ta đến chỗ của tôi, tôi sẽ tìm cho em vài thứ."

- "Chà .." Ga-On ngạc nhiên trước lời đề nghị và định phản đối thì Yo-Han nói:

- "Đã quyết định rồi, không có gì phải bàn cãi nữa." Yo-Han mỉm cười và rời khỏi văn phòng.

Khi họ đến nhà của Yo-Han, Ga-On đã rất ấn tượng.  Dinh thự rất lớn và sang trọng, anh ấy chưa bao giờ ở một nơi như thế này.

- " Em có muốn uống gì không?"

- "Không cám ơn"

- " Anh sống ở đây một mình à?"

- "Không, cô hầu gái cũng sống ở đây"

- "Đây là một ngôi nhà thực sự đẹp"

- "Cảm ơn, đến phòng thay đồ của tôi thôi " Yo-Han bắt đầu xem xét quần áo trong khi Ga-On nhìn xung quanh. Cuối cùng Yo-Han cũng tìm được một bộ đồ phù hợp và đưa nó cho cậu bé.

- "Cái đó rất hợp với em"

- "Cảm ơn" Ga-On mỉm cười

- "Còn chờ gì nữa? Tôi nên giúp em mặc quần áo? Hay cởi đồ ..." Ga-On ngay lập tức căng thẳng khi nghe thấy con sói đáng sợ nói.

- "Không cần, nhưng nếu anh có thể rời đi, tôi sẽ cảm thấy thoải mái hơn"

- " Chà, tệ quá, tôi vô ý quá "Yo-Han cười rồi bỏ đi. Điều mà Ga-On không biết là khắp nhà đều có camera. Thẩm phán ngồi thoải mái trong phòng khách và mở camera. cảnh quay trên điện thoại của anh ấy. Bây giờ anh ấy nhìn cậu bé từ từ cởi quần áo, ngay sau đó cậu ấy chỉ mặc một chiếc quần đùi màu đen. Trông em ấy thật tuyệt vời, cơ thể hoàn hảo như khuôn mặt của em ấy. Chính xác như Yo-Han tưởng tượng. Anh ấy đang nghĩ mình sẽ làm gì cậu bé này khi trò chơi kết thúc. Chờ đợi là phần tốt nhất và nó đáng giá. Có thể hôm nay em ấy sẽ có cơ hội ăn miếng trả miếng với hắn. Em ấy chỉ cần làm đúng thôi. 

[HANON][TDJ][TRANS] VỊ THẨM PHÁNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ