"Cậu thật sự làm tôi lo lắm, Takemichi."
Megumi thở phào nói, ánh mắt mang theo chút ý cười nhìn người đang ngồi trên giường bệnh. Mặc dù tai nạn này không ai mong muốn, nhưng dường như nó đã khiến tinh thần Takemichi trở nên tốt hơn rất nhiều. Có lẽ đây là trong cái rủi có cái may.
Chỉ là Megumi không hi vọng Takemichi lại ngủ một giấc dài như vậy.
"Nhanh chóng khỏe lại đi, Takemichi. Cậu ngủ gần hai năm, có nhiều chuyện phải làm lắm."
"Hì hì, cảm ơn cậu, Megumi."
"Ừm, à phải rồi, khi nãy có bạn bè đến thăm cậu, vẫn đang đứng bên ngoài đợi, để tôi kêu cậu ta vào."
Takemichi gật đầu, cậu nghĩ rằng là Takuya tới thăm bệnh mình...
Nhưng Takemichi không thể ngờ đến, người tới sở hữu một gương mặt cực kỳ quen thuộc, đến mức đau lòng.
Đối phương mờ mịt nhìn cậu, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện nên thấp thỏm, bất an.
"Takemitchy,... Là mày đúng không? Mày trở về, đúng không?"
"...À, Xin chào cậu? Thật xin lỗi lắm nhưng có phải cậu nhận sai người rồi. Chúng ta chưa bao giờ gặp nhau."
Gương mặt Mikey cứng đờ, đôi chân ngừng lại, thôi bước đến gần Takemichi.
Cậu ta mở to mắt, không thể tin tưởng được trừng đứa trẻ đang nằm trên giường bệnh. Mà đứa nhỏ, với một mái tóc bạc trắng quái dị, gương mặt tiều tụy chỉ lẳng lặng nhìn cậu, đôi mắt như sóng yên biển lặng quan sát người trước mắt.
"Takemitchy, m-mày giận sao? Tao là Mikey."
"Vâng, chào cậu Mikey, tớ là Hanagaki Takemichi, rất vui được gặp gỡ."
Takemichi cười gượng, yếu ớt đưa đôi tay trước mặt Mikey, tỏ ý muốn bắt tay. Không biết qua bao lâu, đứa nhỏ tóc vàng vẫn đứng yên bất động một chỗ, dùng đôi mắt của chính mình nhìn thẳng Takemichi.
Mà Takemichi cũng cực kỳ kiên nhẫn để nhìn Mikey, cậu nghĩ rằng đã qua bao năm rồi? Nếu là trước đây, Takemichi sẽ vui mừng đến phát khóc khi thấy Mikey như vậy, nhưng bây giờ khác rồi.
Cậu căn bản không thể trở thành Takemichi, thằng nhóc lúc nào cũng dễ dàng thỏa mãn với những điều nhỏ nhặt, cậu không thể trở lại làm một đứa tâm trí sạch sẽ, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, luôn luôn dựa vào mọi người xung quanh.
Nói thật, nếu như cậu quyết định làm người thường chứ không làm chú thuật sư nữa... Takemichi sẽ rất lo lắng, lo rằng bản thân không thể bảo vệ tốt mọi người ở Touman khỏi chú linh. Lo ngày nào đó nhận được tin những chú thuật sư đồng trang lứa như Nanami, Fushiguro, Maki, Toge tử vong.
Takemichi thậm chí hoài nghi bản thân bị nguyền rủa, vì sao mọi người có dính dáng đến cậu đều chết một cách vô lý như vậy?
Nghĩ tới đây, Takemichi không khỏi thất thần một chút. Tầm mắt vô định nhìn Mikey ngay lập tức hồi phục khi đối phương lao đến. Cậu ngơ ngẩn, mơ màng để mặc Mikey ôm lấy mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllTake][Tổng] Dang Tay Đón Nắng
FanfictionFandom: Tokyo Revengers, Jujutsu Kaisen. Thể loại: Boylove, đồng nhân, xuyên không.