thiên yết - bạch dương

424 61 4
                                    

"cừu nhỏ, hôm nay sao không đến chỗ hẹn?"

"tôi bận chút việc ở đây, mệt muốn chết. còn đâu ra thời gian mà tới chỗ của cậu?"

"mà cũng kì lạ quá nhỉ, dạo này cứ bắt tôi phải sang chỗ cậu làm gì?"

"muốn gặp cậu mà"

thiên yết ngồi trên ghế, một tay xoay bút, một tay cầm điện thoại và gọi video với bạch dương. lấy lí do gọi như này đỡ tốn tiền, chứ thiên yết đơn giản là muốn nghe giọng nói và nhìn thấy mặt bạch dương thôi.

"không ưa thì gặp nhau làm gì? muốn hẹn đánh nhau à?"

"đầu cậu rốt cuộc là chỉ có đánh nhau thôi đúng không?"

"ngoài việc đấy thì còn gì nữa"

phía bên kia, bạch dương đang ngồi viết truyện, tiếng đánh máy cứ vang lên một hồi lâu. viết truyện giúp cô cảm thấy thoải mái hơn như đang viết nên chính câu chuyện của chính bản thân mình vậy. một phần cũng là do cô muốn gửi tâm tư của mình qua đây, cô thích thiên yết mà nên bạch dương thường viết về những câu chuyện hàng ngày xảy ra, giữa anh và cô.

thiên yết và bạch dương cứ ngồi nói chuyện một hồi, nói chuyện chán thì lại bắt đầu làm trò. hai người cũng không hẳn là không ưa nhau đâu nhỉ? nhiều lúc bạch dương mải mê viết lại quên mất đang call vid với thiên yết nên không trả lời, làm thiên yết tưởng bạch dương bị gì rồi chứ.

"nhà cậu không có ai ở nhà à?"

"có"

"ơ có à? tôi đang định sang"

"nếu tôi không ở nhà thì cậu sang cũng chẳng vào được, hỏi như hỏi ấy"

"haha xin lỗi nhé, tôi nhiều lúc bị quên mất ấy mà. tiện thể thì có muốn ăn gì không?"

"10 giờ tối rồi, sang đây ngủ hay gì?"

"ý kiến hay đấy, hay sang ngủ nhờ?"

thiên yết được nước mà lấn tới, nói câu mà không biết ngại gì cả. anh mặt dày số 2 không ai số 1.

"điên vừa thôi"

"mà nếu cậu có thành ý thì tôi cũng xin nhận. cho 1 suất gà rán nhe"

"tưởng lúc nào cũng sợ béo?"

"béo thì béo chứ ăn vẫn phải ăn, không ăn sao mà sống được hả trời?"

anh và cô cuối cùng cũng ngắt được cuộc trò chuyện suốt 2 tiếng này. wao, nó thật sự là kỉ lục đối với cả hai người đấy, lần đầu tiên nói chuyện với người khác tận 2 tiếng đồng hồ.

thiên yết mặc tạm chiếc áo khoác màu đen, chạy đến nơi bán gà mua tận 3 suất, một cho anh và hai cho cô. anh biết là ngoài mặt bạch dương nói thế nhưng trong lòng lúc nào cũng muốn hơn nữa. 

trên đường tới nhà bạch dương, thiên yết không cẩn thận mà vấp phải cột điện, túi gà trên tay cũng đột nhiệt rơi xuống, hai tay anh ôm lấy trán. mẹ nó nữa, lần nào đi ra ngoài vào buổi tối cũng xui, chết tiệt thật.

nghĩ đến bạch dương với đang mong chờ mình, thiên yết lại gạt bỏ cơn đau ấy đi, hai tay xách gà và đi thẳng tới nhà bạch dương. nhà anh và nhà cô chỉ cách nhau một vài ngã rẽ, nói chung là cũng gần. ngày trước không ưa nhau, cứ đòi thi xem ai đến trường trước.

trouvaileNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ