Sáng nào Bomi cũng ghé qua bệnh viện mang thức ăn cho Chorong trước khi đi làm.
Dần dà đã tạo thành thói quen. Chorong cũng tiếp nhận sự quan tâm của Bomi. Đồng nghiệp của Chorong ai cũng ngưỡng mộ, sáng nào cũng được mang đồ ăn sáng đến, ai mà không muốn vậy chứ.
Hôm nay Bomi lại ghé mang thức ăn cho Chorong. Vào phòng làm việc của Chorong, đặt hộp thức ăn xuống bàn
"Em ăn đi"
"Hôm nào Bomi cũng mang thức ăn cho tôi mà không thấy phiền sao?"
"Không hề, ngược lại rất vui là đằng khác. À mà chắc trong nửa tháng tới tôi không mang cơm cho em được. Tôi phải sang Philippine giải quyết một số việc với Eunji"
"Có quan trọng lắm không?" Chorong hỏi Bomi
"Cũng chỉ là giải quyết một băng đảng làm loạn thôi"
"Đi phải cẩn thận đó" Chorong không yên tâm dặn dò
"Tôi biết rồi mà. Em ăn đi, lát tôi ra sân bay rồi"
Cái người này chuẩn bị ra sân bay mà còn mang thức ăn tới cho nàng nữa.
Bomi ở lại với Chorong thêm 15' rồi rời đi.
Bomi vừa rời đi Chorong liền cảm thấy trống trải, nửa tháng nữa sẽ không được gặp mặt cái con người đó, Chorong khẽ thở dài.
Tối đó Bomi gọi điện thoại cho Chorong
"Em ăn gì chưa?"
"Tôi vẫn chưa ăn, lát ăn cũng được"
Nhận được điện thoại của Bomi làm tâm tình Chorong vui hẳn lên.
"Không được rồi, không có tôi nhắc nhở là em lại bỏ bữa, không tốt chút nào"
"Tôi không thấy đói lắm"
"Không đói cũng phải ăn đúng bữa chứ. Em đợi tôi một lát đi"
Bomi gác máy không biết làm gì. 15' sau có người giao thức ăn tới nhà Chorong.
Điện thoại lại reo lên, là Bomi gọi.
"Em nhận được thức ăn chưa?"
"Tôi mới nhận được đây. Là Bomi gọi hả?"
"Ừm em ăn ngay đi nha"
Không cho Chorong có cơ hội trả lời, Bomi đã gác máy.
Chorong khẽ cười.
-----------------------------------
"Eunji tới nơi an toàn chứ?" Naeun đang gọi điện thoại cho Eunji
"Ừm, em ăn gì chưa?"
"Quản gia Kim mang thức ăn lên cho em rồi. Em vừa ăn xong"
"Eunji lo em chưa ăn. Chưa gì mà Eunji đã nhớ em rồi này. Nửa tháng tới sao Eunji chịu được đây?" Eunji than thở trong điện thoại
Naeun mỉm cười khi nghe Eunji nói
"Em nhớ Eunji"
Giọng Naeun vang lên trong điện thoại làm cho Eunji bên kia muốn quăng luôn điện thoại mà nhảy cẫng lên
"Naeun à, Eunji nhớ em đến phát điên luôn rồi này"
"Eunji cố gắng đi, chỉ nửa tháng thôi mà" Naeun dỗ dành Eunji
BẠN ĐANG ĐỌC
(Borong, 2Eun) (Longfic) Này Park Chorong! Tôi yêu em(FULL)
FanfictionTình yêu giữa một đại tỉ xã hội đen và một bác sĩ liệu có được hay không. Liệu tình yêu đó có bền vững trước sóng gió hay không bởi khoảng cách địa vị xã hội là quá lớn.