Giang Thần ném balo xuống xong, ngã nhào lên ghế sô pha không muốn động đậy nữa. Cảm giác hưng phấn trong người biến mất, chỉ còn lại buồn ngủ.
Cố Hâm thu gọn đề thi trên giường lại, vừa nghĩ đến chuyện đêm nay không cần một mình qua đêm ở chỗ lạ, tâm trạng cũng tốt hẳn lên.
Giang Thần gọi hắn: "Hâm Bảo, tôi vội ra ngoài quên mang thuốc rồi, buồn ngủ quá. Ông tới cắn hộ tôi một cái đi".
Vừa dứt lời, Cố Hâm đang quỳ một gối dọn bài thi trên giường suýt chút nữa đâm đầu xuống chăn.
"Sao lại không nhớ mang thuốc chứ? Tôi đâu phải vạn năng, không thể thường xuyên giúp ông được". Cố Hâm cố giữ giọng nói thật bình tĩnh, "Bác sĩ lúc trước cũng bảo rách da dễ bị nhiễm trùng".
"Đừng nói nhiều nữa mà, nhanh lên, tôi mệt quá, tôi còn muốn đưa ông đi ăn vịt quay đấy". Giang Thần đâu có suy nghĩ nhiều đến vậy, anh em tốt đâu có quan trọng mấy việc này, mà nói chứ, cắn một cái thôi mà, cậu không phải Omega, không sợ bị ảnh hưởng bởi pheromone của Alpha.
Cố Hâm bị thịt vịt quay của Giang Thần thuyết phục.
Trước lạ sau quen, Cố Hâm bỏ bài thi xuống bàn xong, đi về phía Giang Thần. Hắn quỳ một gối lên cạnh ghế sô pha.
Giang Thần lúc này đã sớm cởi áo khoác ngoài, vai áo trong cũng bị kéo xuống, nằm sấp trên ghế sô pha, cái cổ trắng nõn lộ ra như chờ quân vương đến sủng hạnh.
"Ừm?" Giang Thần chờ mãi không thấy Cố Hâm cúi xuống cắn mình, nghiêng đầu nhìn hắn: "Sao thế? Không nhìn thấy à?"
"Có thấy". Cố Hâm do dự một chút mới nói, "Thần Thần, cắn là một hành động rất thân mật của Alpha với Omega".
"Tôi biết mà". Giang Thần hùng hồn lý lẽ, "Nhưng tôi là Beta, không phải Omega. Chúng ta cũng không giống vậy, chỉ là do tôi bị ốm thôi, chờ khi khỏi bệnh thì cần gì ông cắn nữa chứ. Ông để ý à?"
Đúng là Giang Thần chưa từng nghĩ đến chuyện Cố Hâm có đồng ý hay không.
Cố Hâm sợ Giang Thần hiểu lầm, vội nói: "Tôi không ngại."
Giang Thần nghi ngờ nhìn hắn: "Thật hay giả?"
Cậu ngồi dậy, nhìn chăm chú gương mặt của Cố Hâm, cổ áo trên vai phải trượt thêm xuống, lộ ra hơn nửa bờ vai.
Lực chú ý của Cố Hâm bắt đầu bị hình ảnh trước mặt phân tán: "Đương nhiên là thật, giúp ông còn có thật giả sao?"
"Vậy sao ông lại do dự? Hay là thích Omega nào rồi?" Giang Thần càng nghi ngờ hơn.
Cố Hâm đẩy cậu về ghế sô pha: "Không có, nằm cho tốt nào, không thì chút nữa ông lại ngủ mất".
Giang Thần thực ra chẳng nghĩ nhiều, nhưng cậu tò mò nguyên nhân Cố Hâm vừa rồi không trực tiếp cắn, chỉ cần không phải hắn thích người khác là được. Cho dù là anh em tốt đến đâu nếu người ta đã có người yêu thì làm vậy cũng không hay, dễ gây ra hiểu lầm không đáng có.
Lần này Cố Hâm nhanh nhẹn gọn gàng hơn rất nhiều, Giang Thần vừa nằm xuống, hắn liền cúi người cắn ngay vào khu vực màu hồng nhạt kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Full - Đam mỹ) Beta này quá cá mặn - Nhập Loạn
General FictionTên truyện: Beta này quá cá mặn (*) Cá mặn: Chỉ những người lười biếng, không thích vận động, không thích suy nghĩ. Tên gốc: 这个Beta过分咸鱼 Tác giả: Nhập Loạn - 廿乱 Tình trạng bản gốc: 78 chương Tình trạng edit: Full Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đ...