Chương 19

291 49 2
                                    

Chán nản nhìn lên cánh cửa lớn trước căn biệt thự xa hoa lộng lẫy mà thở dài, hôm nay là ngày mừng thọ ông nội của hắn, ông nội của Sano Manjirou. Kẹt vài tiếng rồi cánh cổng lớn mở là ra con đường đi vào viên trang được chăm sóc cẩn thận đầy cây xanh. Lái xe chầm chậm rồi đỗ vào một nơi kín mới bước xuống xe, mái tóc vàng ngang vai được hất tung bay trong gió trời mát vào buổi tối, nơi dưới đôi mắt là một vầng đen như thể chủ nhân của nó đã không được ngủ nghỉ đàng hoàng trong một thời gian dài.

"Chào mừng ngài đã về, cậu chủ"

Tên quản gia một tay giữ nơi ngực trái, thành khẩn cúi đầu chào Mikey, hơi thở dốc cố điều chỉnh để giọng nói không quá run trước áp lực lớn tỏa ra từ người này, mỗi lúc đón cậu chủ về nhà chính là y như rằng quả nhiên đáng sợ thật.

"Lui đi"

Mắt nhắm chẳng thèm nhìn mà nói, Mikey chậm rãi đi vào trong sảnh lớn. Đi qua chào hỏi mấy người bạn của ông nội rồi vào luôn phòng mà đóng hé cửa.





Ngồi dựa hết trọng lượng lên chiếc ghế da thoải mái, Mikey đang suy nghĩ vài thứ thì một lực đạo mạnh đá đến bốp vào cánh cửa làm nó bật ra đánh mạnh vào tường, Mikey chẳng cần đắn đo, hắn biết người đạp cửa là ai, mở nửa mắt chán nản nhìn ra, là 'vợ tương lai' do ông sắp đặt cho hắn, là cháu gái của....nghị sĩ....So-sokoma......tên là....cái gì ấy nhỉ?

"Anh Mikey!!!!"

Người phụ nữ bước vào với một chiếc váy sang trọng, khuôn mặt được trang điểm kỹ lưỡng nên trông có thật nhiều nét quyến rũ của người trưởng thành. Hùng hổ kéo đến mà nhăn nhó với người đàn ông ngồi nơi ghế.

"Anh à!! Sao hôm nay không đến đón em?!!"

Phẩy tay rồi xoa mi tâm đôi chút mới bắt đầu nói.

"Anh quên mất xin lỗi em, Hakama"

"Hakama cái gì chứ?!! Tên em là Hakumi!!!"

Tức giận đến đỏ cả mặt mà hét lớn, Mikey đúng là đang muốn chọc cô tức đến điên lên đây mà!!! Đến tên của vợ sắp cưới mà còn chẳng nhớ thì đụng trúng nơi ngứa của cô rồi đấy!!

Một số người vì nghe thấy tiếng nói to và tiếng đạp cửa khi nãy nên có vài khuôn mặt hơi ghé đến cửa như hóng hớt mà nghe, Mikey thấy vậy một mạch cầm luôn cổ tay Hakumi kéo ra nơi khác, nếu đóng cửa lại mà chỉ có hai người thì có chút không hay nên mới đến nơi khuất bóng trong biệt phủ mà nói chuyện.

"Được, anh hiểu rồi"

Giữ ngữ khí hòa bình mà nói chuyện, hắn và cô gái này cùng làm cháu của hai người ông là bạn cũ, Mikey nên cẩn trọng lời ăn tiếng nói để giữ thể diện cho ông. 

"Nghe cái gì chứ? Lần nào anh cũng nói vậy...hức..c....hức..."

Nước mắt chực trào đến chắn trước mắt cô như một làn sương mỏng chỉ cần đụng chạm nhẹ chắc chắn sẽ rơi.

"Ờm....cô gì ơi...?"

Một giọng nói trong trẻo vang lên như trẻ cấp một thành công thu hút sự chú ý của cả hai người kia, một nhóc con omega trắng trẻo xinh xắn ăn mặc như cậu ấm mà dùng đôi mắt xanh biếc như chứa cả bầu trời kia nhìn hắn và Hakumi.

[Fanfic TR/ABO/Alltakemichi] Em nghịch tí nữa thôi!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ