Chương 24

265 43 3
                                    

Hai tay đưa lên đầu vò bứt tóc trong bất lực mệt mỏi, Takemichi miệng gặm nắp bút mắt dán chặt vào tờ giấy trước mắt, cậu đang làm bài tập vì sắp đến kỳ thi lên cấp rồi!!

Nhưng mà...khổ nỗi, Takemichi có học hành gì đâu, sao mà biết làm chứ. Trong giờ không ngồi trêu con bàn dưới thì cũng đá ghế thằng bàn trên, bây giờ trong đầu chẳng có tí kiến thức nào, làm bài kiểu gì được đây?

Đôi mắt đang cụp rụt rè hướng song song đằng trước mà nhìn, Kisaki mặt nghiêm túc chẳng chút đùa cợt đang đăm đăm nhìn Takemichi, đôi mắt cậu rụt mạnh tiếp tục nhìn xuống.

Hôm nay là hạn nộp đề luyện thi nhưng chỉ duy cậu không có, bây giờ mới mặt đối mặt với thầy giáo dạy Toán Anh Sử Địa Sinh Văn Giáo Dục Công Dân để cùng làm bài.

Lớp vắng tanh chỉ có hai thầy trò ngồi đối diện nhau, từng tiếng cạch cạch phát ra nơi chiếc nắp bút bị cắn, không gian yên lặng.

"Vậy...em không biết làm bài nào sao?"

Giọng nói trầm ấm của Kisaki cất lên, con ngươi di chuyển nhìn một lượt cậu học sinh tóc vàng như đang thăm dò.

Không dám trả lời mà chỉ dám gật gật hai cái, thật ra em không sợ thầy đâu chỉ sợ bị gọi điện về báo ông nội thôi, ông giáo này...lúc nào mới thả cho cậu về đây chứ?!

"Haizzzz..."

Đưa tay xoa nơi giữa đôi chân mày rồi thở dài, bây giờ để lấy lại kiến thức đi thi rất khó, làm sao mà em ấy có thể lên được lớp trong những năm qua vậy chứ?

"Em còn muốn thi lên lớp 10 chứ?"

Cái đầu nhỏ gật gật thêm hai cái nữa, dù có không thích học thì ít nhất cũng phải giành được cái bằng đại học cho ông nội vui mà muốn học đại học thì đương nhiên cần tốt nghiệp cấp ba rồi.

"Haizzz....."

Tiếng thở dài lần nữa phát ra nhưng là dài hơn cùng sự phiền phức. Học như này sao mà thi lớp 10 được chứ? Ít nhất cũng nắm rõ được nền tảng cơ bản nhưng nền tảng của Takemichi là rỗng, nếu muốn thi lớp 10 hiện tại chỉ còn một cách duy nhất.

"Cơ hội hiện tại để thi lên lớp 10 của em là chưa đến 1% vậy nên, nếu vẫn giữ quyết định thi cấp 3 thì còn biện pháp này nhất định phải thực hiện!"

Takemichi biết cậu học dở chứ, cậu cũng muốn chăm mà nhưng cậu bị mắc chứng rối loạn không thể tập trung, mỗi lần làm việc gì đó đều có thể bị xao nhãng vì lỳ do bất kỳ. Nghe thấy Kisaki nói vậy, đôi ngươi màu trời sáng bừng sắc xanh, cong lại thành vầng trăng khuyết xinh đẹp.

"Vâng!! Mọi sự nhờ thầy!!!"



"Xin phép cả nhà!!"

Đứng trước cửa cùng vali và balo. Phải, biện pháp mà Kisaki đề cập đến chính là dọn về ở chung nhà. Điều gì sẽ xảy ra khi bạn ở cùng con người mang bộ não to? Đương nhiên là có thêm một chiếc từ điển bách khoa sống kiêm máy nói luôn sẵn sàng ngồi giải đáp cùng bạn 24/7 rồi!! Nhưng mà... có vẻ như nó nghiêm và khắt khe quá!!

Bẹp!

"Không được ăn bánh và uống coca nữa!! Sẽ gây béo phì!!"

Kisaki dùng chiếc đũa đánh bép vào tay Takemichi ngăn cản không cho cậu cố nhét thêm ba miếng snack vào miệng.

[Fanfic TR/ABO/Alltakemichi] Em nghịch tí nữa thôi!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ