[Sau khi tôi bị bệnh nan y, thế giới lại bắt đầu yêu tôi]2.Tình yêu không thể nói nên lời
Trong mơ, có rất nhiều mảnh vỡ mờ ảo.
"Lưu Vũ, hôm nay Trương Gia Nguyên cùng những người bạn nước ngoài chơi đùa, cậu có tới không?" Lâm Mặc cười nói với cậu.
"Lưu Vũ, tin vào bản thân, cậu múa rất đẹp! Cậu nhất định sẽ giành hạng nhất!" Trương Gia Nguyên và Lâm Mặc cầm biểu ngữ và dõi theo cậu từ phía khán giả.
Lâm Mặc ngẩng mặt lên, "Lưu Vũ, cậu có thể không chơi với những người nước ngoài kia được không? Bọn họ không thật lòng."
"Mặc Mặc, đừng nói như vậy, bọn họ đều là bạn tốt của tớ." Lưu Vũ áp trán vào trán Lâm Mặc.
Con ngươi sâu thẳm của Lâm Mặc giống như một vực thẳm rộng lớn.
"Nhưng tớ chỉ muốn cậu chơi với tớ."
"Anh, sau này em muốn đi học múa!"
"Được rồi, em cứ làm những gì mình thích."
Cậu và Lưu Chương đang ăn kem ở bên cạnh đống đá trong căng tin và nghĩ về mơ ước tương lai.
"Đi đi, sau này đừng trở về." Lưu Chương quay lưng đi, để lại Lưu Vũ một mình ở trong bầu trời tuyết rơi lạnh giá.
"Hãy xem những lời của kẻ khác như bóng ma vô hình và tự tin bước tiếp trên con đường trong bóng đêm của cậu, Tiểu Vũ." Trương Gia Nguyên ở lối vào ga xe lửa, nhìn cậu luyến tiếc nói lời chia xa.
Một tia sáng trắng đánh thức Lưu Vũ khỏi giấc mơ.
Cậu lau mặt, mồ hôi và máu đỏ hòa vào nhau.
Có vẻ như cậu chảy máu mũi.
Cậu vội vàng xuống đất, đi đến bồn rửa mặt.
Cậu ngước lên nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của bản thân trong gương và bất lực mỉm cười.
Cậu đã mơ về quá khứ suốt trong giấc mơ.
Rõ ràng là những người đó sẽ không bao giờ quay trở lại.
Nhưng cậu vẫn nhớ họ.
Lưu Vũ đi đến phòng làm việc, mở vali trong góc và sờ lấy cây đàn cũ nát.
Giữa cần đàn có một vết nứt dài, đã ảnh hưởng phần nào đến âm sắc của chiếc guitar.
Lưu Vũ ôm cây đàn và thu mình dựa vào góc tường.
Cậu đã không thể hoạt động mạnh như trước, và hầu hết thời gian bây giờ cậu đều ở trong tình trạng choáng váng.
Ngoài ô cửa sổ, bầu trời bắt đầu có tuyết rơi.
Cậu còn nhớ khi Trương Gia Nguyên rời đi, cũng là một ngày tuyết rơi như vậy.
Tin đồn giống như bông tuyết đang rơi, dù rất lạnh nhưng không thể làm tổn thương da thịt của Lưu Vũ.
Cậu đến gặp Trương Gia Nguyên mà không do dự.
Lưu Vũ chạy đến ga xe lửa và thấy Trương Gia Nguyên cũng đang đợi cậu.
Tuổi trẻ trầm lặng như ngọn gió dưới ngòi bút thi sĩ, có nhẹ nhàng, mỏng manh nhưng khi cất tiếng nói của riêng mình thì chắc nịch, đầy mạnh mẽ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllxLiuyu] [Edit] Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi.
FanfictionTên fic : 【AllxLiuyu】Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi. Link : https://xiaoshadiao451.lofter.com/post/30cf202a_2b4f54728 Thể loại : Ngược tâm, ngược thân, AllxLiuYu, SE. Bản gốc : Đã hoàn thành. Bản edit : Đã hoàn thành (...