Chúc mừng năm mới

884 111 3
                                    

[Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi]

6.Chúc mừng năm mới

Hôm nay là đêm giao thừa, sáng sớm tuyết rơi trắng xóa, tô điểm thêm sắc đỏ khắp phố phường, quả là độc nhất vô nhị.

Lưu Vũ ngồi vào bàn làm sủi cảo, mua vỏ bánh đã làm sẵn, chỉnh một ít nhân, vừa gói sủi cảo vừa nghe nhạc.

Mép vỏ bánh há ra và đóng lại, bao lấy nhân bên trong một chiếc sủi cảo nhỏ và tinh xảo nằm yên lặng trên tấm gỗ.

Lưu Vũ đứng dậy đun nước sôi, nhìn làn khí nóng bay lượn, cậu luôn nhớ tới những năm giao thừa ở đảo Hải Hoa.

Trương Gia Nguyên và Lưu Chương luôn tình nguyện treo những câu đối trong Lễ hội mùa xuân. Cậu, Lâm Mặc và mẹ mình đã chuẩn bị các món ăn trước bếp lò.

Cậu thường ngẩn ngơ nhìn bóng lưng của Trương Gia Nguyên, thầm nghĩ nếu tình yêu này không nhìn thấy ánh sáng Mặt Trời, thà làm bạn cả đời, như bây giờ cũng rất tốt.

Cậu nhìn sủi cảo đang trôi nổi lộn xộn trong nồi, bỗng nhiên một giọt màu đỏ rơi xuống, Lưu Vũ lau mũi thì lại thấy mình bị chảy máu mũi.

Đây là triệu chứng sau khi hóa trị, cơ thể cậu không thể kiểm soát được nó.

Lưu Vũ vội vàng xử lý và lấy khăn giấy cầm máu nhưng lượng máu quá lớn nên không thể cầm được, cậu chỉ cảm thấy mất nhiều máu, cũng không sợ hãi mà lại thở phào nhẹ nhõm.

Cậu lấy tờ giấy và cuộn làm ống giấy để bịt mũi, ngước nhìn lên trần nhà có chút tuyệt vọng.

Khi nữ chính mà các bà các mẹ hay xem trong phim truyền hình Hàn Quốc bị bệnh nan y, nam chính đã khóc thương cho nàng.

Nhưng trên thực tế khi trải qua, thì chỉ có bạn mới có thể hiểu được bản thân mình.

Một lúc sau, máu dường như ngừng chảy, Lưu Vũ chỉ cần rửa sạch bằng nước rồi mới nhớ đến sủi cảo trong nồi.

Sủi cảo cơ bản đã được luộc chín, cậu cười miễn cưỡng, cho xì dầu và muối vào nồi, ăn như nước phở bình thường.

Cũng may vẫn còn một ít chưa nấu, buổi tối đi gặp mẹ, nhân tiện mang cho Lưu Chương một ít.

Ăn xong cậu lại lên giường đi ngủ, gần đây Lưu Vũ rất buồn ngủ.

Cậu lại mơ thấy những ngày ở đảo Hải Hoa.

Bốn người họ chạy đến bãi biển khi đồng hồ đếm ngược về con số không.

Trong tay ai cũng có vỏ sò, cùng cúi đầu viết những điều ước.

Đây là một truyền thống có chút mê tín của người dân đảo Hải Hoa. Nơi những điều ước được cất giữ trong vỏ sò, và những điều may mắn trong một năm cũng sẽ được cất giữ trong đó.

Bằng cách này, sự may mắn sẽ không bao giờ mất đi, và nếu có thể, bạn thậm chí có thể tặng những chiếc vỏ sò may mắn của mình cho người khác.

Tuy nhiên, nhìn chung chỉ những người rất quan trọng mới nhận được vỏ sò may mắn của nhau.

Lưu Vũ đã ước những gì?

[AllxLiuyu] [Edit] Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ