Đèn của anh sẽ luôn thắp sáng vì em

967 110 2
                                    

[Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi]

5.Đèn của anh sẽ luôn thắp sáng vì em

Tết Nguyên Đán gần đến rồi, năm nay mẹ và Lưu Chương đến đây, có lẽ cậu không cần mua đồ mừng năm mới.

Nhưng Lưu Vũ vẫn quyết định đi mua sắm, đây là sở thích nho nhỏ của cậu.

Trung tâm mua sắm lúc nào cũng tràn ngập niềm vui, khắp nơi đều có màu đỏ tươi, khiến tâm trạng của Lưu Vũ tốt hơn rất nhiều.

Cậu đến bên chiếc kệ trưng bày và bị cuốn hút bởi dãy quần áo len màu sắc rực rỡ.

Cậu nhìn chiếc khăn quàng cổ màu xanh lam mà lòng có chút động lòng.

Vừa đưa tay ra, thì đôi tay khác cũng nắm lấy chiếc khăn.

Cậu nhìn chủ nhân của bàn tay kia, chính là Bá Viễn đang nở nụ cười.

"Lưu Vũ, không ngờ lại gặp được em ở đây." Bá Viễn cười nhẹ, giống như đang nhìn một đứa trẻ.

"Vâng, thầy Bá, thật là trùng hợp." Lưu Vũ đưa chiếc khăn cho Bá Viễn.

Bá Viễn không bỏ vào giỏ hàng mà chỉ lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

"Anh không thích chiếc khăn này?"

"Anh thích nó, nhưng anh vẫn thích tự làm những thứ như dệt kim, đan len. Anh chỉ chụp ảnh và tìm màu."

Lưu Vũ gật đầu, Bá Viễn quả nhiên là loại người rất theo đạo Phật*, nhưng lời bên trong lại rất có ý tứ.

(Là kiểu người hiền lành mà sửa thì không đủ nghĩa tác giả muốn nói nên tôi để nguyên, nếu ai đu cbiz lâu thì thường chắc biết kiểu người này gọi tắt là Phật hệ.)

"Cảm ơn em rất nhiều vì đã đồng ý giúp anh. Anh đã biết bài hát đó phù hợp với em ngay khi vừa nghe nó."

"Không có chuyện gì, em cũng muốn cảm ơn anh đã cho em một cơ hội trở lại sân khấu." Lưu Vũ nhắc đến sân khấu lên hai mắt có chút sáng lên, cười với Bá Viễn.

"Lưu Vũ, em là người rất tốt, mọi chuyện chỉ là chờ thời gian." Bá Viễn vỗ vai Lưu Vũ.

Cả hai đều ngầm không nhắc đến các sự kiện trong năm, và không khí giữa cả hai khá hòa hợp.

Thời gian sẽ chứng minh cậu không hề có tội.

"Lưu Vũ, em có biết người đó không?" Bá Viễn chỉ vào người phía sau.

Lưu Vũ quay đầu lại, là Châu Kha Vũ đứng phía sau, trong vòng tay ôm một thiếu niên, hai người họ có lẽ cũng là đến mua sắm.

Châu Kha Vũ mặc đồ đen, thiếu niên bên cạnh mặc đồ hồng, trang phục đơn giản, trông hai người đều rất trẻ trung và năng động.

Không hổ danh của Châu Kha Vũ, thay người yêu cũng giống như thay áo.

Ánh mắt Châu Kha Vũ không hề thân thiện nhìn cậu, trong lòng có vẻ khiêu khích, nhưng cũng có chút thù địch không dễ dàng phát hiện, không biết là đối với Lưu Vũ hay Bá Viễn.

[AllxLiuyu] [Edit] Sau khi tôi bị bệnh nan y, cả thế giới lại bắt đầu yêu tôi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ