Chapter 3

553 78 1
                                    

Vương Nhất Bác nằm mơ cũng không nghĩ đáy vực kia lại là một hồ nước. Thời điểm Vương Nhất Bác rơi xuống hình như còn va phải một người, người đó còn vì cứu hắn mà không cẩn thận làm đôi mắt bị thương. Mấu chốt là người nam nhân này còn khá xinh đẹp. Y không có trách hắn, ngược lại dù bị thương vẫn luôn xem chừng hắn thẳng đến khi hắn tỉnh mới thôi.

Vương Nhất Bác thật cẩn thận nhìn nam nhân đã cứu mình, y đang nhắm chặt hai mắt.

………..
Một giờ trước.

Nam nhân trốn người hầu, y lên núi đến cái hồ này thử vận may tìm Thủy Lâm Chi. Trong lúc đang tìm kiếm, từ trên trời bỗng rơi xuống một người, vừa vặn rớt ở phía trước y một chút.

Y quyết định lặn xuống nước cứu người. Vừa vớt được Vương Nhất Bác, y lại bị vật lạ chọc vào mắt. Chờ đến lúc y đem được Vương Nhất Bác lên bờ, hai mắt của y đã bị mù tạm thời.

Vương Nhất Bác hôn mê đến lúc chạng vạng mới tỉnh lại. Sau khi biết ngọn nguồn sự tình, hắn có chút ngượng ngùng nhìn nam nhân này, hỏi "Đôi mắt của ngươi không có việc gì chứ????"

Nam nhân sờ sờ hai mắt của mình “Hẳn là không có việc gì đi, chỉ là tạm thời thôi." nói xong, không khí liền an tĩnh rất nhiều. Qua hồi lâu, nam nhân hỏi "Ngươi như thế nào lại từ trên kia rơi xuống đây???"

Vương Nhất Bác không biết nên trả lời như thế nào, đơn giản đánh trống lảng "Cái kia, đa tạ ngươi đã cứu ta. Không biết huynh đài đây họ gì? Ngày khác Vương mỗ nhất định tới cửa nói lời cảm tạ."

"Tiêu Chiến" nam nhân trả lời.

Vương Nhất Bác mở to hai mắt, cái gì!!!! Tiêu Chiến??? Tiểu phu quân chưa qua cửa??? Đây là duyên phận gì!!!

"Làm sao vậy??" Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác không trả lời nên cho rằng hắn đã xảy ra chuyện gì.

"Không, không, không có, không có gì!"

"???Ngươi lại đột nhiên nói lắp, bị sốt sao??" Nói xong, y còn muốn đến đỡ hắn. Vương Nhất Bác hoảng sợ, y không phải lạnh lùng sao??? Nhiệt tình đối với hắn như vậy là chuyện như thế nào???

"Không, ta không có phát sốt"

"Ngươi đừng nói lắp. Lại đây, ta không trách ngươi. Ta hiện tại nhìn không thấy, còn phải làm phiền ngươi săn sóc ta một đoạn thời gian"

Tiêu Chiến dựa dựa vào người Vương Nhất Bác. Tuy nhiên, y cố tình bởi vì nhìn không thấy dựa sai phương hướng, ngược lại ly Vương Nhất Bác ngày càng xa. Vương Nhất Bác bị hành động này của y làm cho mỉm cười. Nghĩ nghĩ, hắn chủ động ngồi ở bên cạnh Tiêu Chiến.

Trời sắp tối.

Vương Nhất Bác tìm được một cái hang núi liền mang Tiêu Chiến qua. Hắn dùng cỏ dại làm một cái giường rất lớn. Hắn tìm khắp người được một ít que diêm cùng đá đánh lửa liền nhóm lửa đem quần áo của mình cùng Tiêu Chiến hong khô.

Hắn toan lấy quần áo của Tiêu Chiến, y liền hoảng sợ ấp úng nói "Chúng ta vừa mới gặp mặt, như vậy không tốt. Hơn nữa ta còn có tức phụ"

[EDIT] [ZSWW] [ABO] KHI CON GHẺ NHÀ HỌ VƯƠNG GẶP TIÊU VƯƠNG GIANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ