Chapter 57

237 25 2
                                    

Câu nói vừa rồi của Jungkook khiến mặt cô đỏ bừng. Ngay cả cô cũng cảm thấy thực kỳ quái, trước kia lúc mới quen anh, rõ ràng cô không dễ đỏ mặt trước anh như vậy, nhưng bây giờ quả thực bất cứ lúc nào cô cũng bị tấn công dữ dội.

Cô nhìn Jungkook, ho khụ khụ hai cái như cố gắng che giấu điều gì đó: "Thầy à, anh đã từng nghe qua cụm từ 'Yêu đơn phương' chưa? Tình cảm chỉ từ một phía thì không phải tình yêu, nó gọi là yêu đơn phương."

"..."

Hyeri trốn một bên góc tường rốt cục cũng không nhịn được nữa mà cảm thán một câu: "Mẹ nó, sao hai người đó không nói to lên chút chứ."

Tuy cô nàng nói cực bé nhưng cũng khiến Jungkook và Chaeyoung chú ý, hai người đồng thời quay đầu lại nhìn.

Hyeri bị bắt tại trận lúng túng giơ miếng dưa hấu lên, cười với hai người nói: "Ha ha, hai người cứ tiếp tục đi, em chỉ là một người qua đường ăn dưa hấu đứng xem thôi."

Chaeyoung: "..."

Khi cuộc thảo luận của cô và Jungkook kết thúc thì cô vẫn chưa đồng ý cái gọi là lời "Cầu hôn" của anh. Jungkook nhìn qua có vẻ cũng chẳng mấy nhụt chí, có lẽ anh còn có tính toán của riêng mình.

Dì Chaeyoung cũng ngay lập tức biết được tiến triển mới trong mối quan hệ của của cô và Jungkook qua lời Hyeri, bà không thể chờ nổi mà quay số gọi điện ngay cho mẹ Chaeyoung, thông báo cho chị mình tin hot này.

Ngày thứ năm tại nhà nghỉ của dì, mẹ Chaeyoung cũng đã tới, sau khi hỏi rõ chuyện của cô và anh, mẹ cô cười tít mắt nói: "Hai đứa xác định rõ quan hệ là tốt rồi, coi như tảng đá lớn trong lòng mẹ cũng được thả xuống! Cậu Jeon là người rất được, hai đứa cố gắng mà yêu nhau."

Chaeyoung: "..."

Cô không biết Jungkook đã làm gì mà thuyết phục được mẹ cô tin tưởng anh như vậy, chẳng lẽ chỉ vì anh vào bếp học món gà nướng khoai môn đó với mẹ cô thôi sao?

Tuy rằng động cơ mẹ cô tới đây không trong sáng cho lắm, nhưng Chaeyoung vẫn cảm thấy rất vui mừng và thoải mái, vậy là cô không cần quản lý mấy chuyện trong nhà nghỉ nữa rồi. Ban ngày cô cùng Jungkook ra ngoài thăm thú khắp nơi mỗi chỗ một ít, tối đến thì cô lại làm ổ trong phòng đọc bản thảo của Jimin.

Hôm ấy hai người lại ra bờ sông, bắt được không ít tôm cua ngon mang về. Ba Hyeri là bếp trưởng của nhà nghỉ nên đã làm một bữa ăn tối rất thịnh soạn, Jungkook cũng được nếm thử món cua nướng trong truyền thuyết như ý nguyện.

Cô vừa bóc cua, vừa quay sang mẹ nói: "Mẹ ạ, hai hôm nữa con sẽ về thành phố A."

Mẹ cô liếc cô một cái: "Nhanh vậy à?"

"Vâng, đã đi chơi cả tuần nay rồi, cũng phải về nghỉ ngơi một chút chứ."

"Về cùng Jungkook hả con?" Hai hôm nay bà Park đã chuyển xưng hô với anh từ "Cậu Jeon" sang "Jungkook" rất tự nhiên.

Tuy rằng bà gọi rất thân thiết, nhưng Chaeyoung nghe không quen cho lắm. Người cô run lên nổi hết da gà, sau đó liền gật đầu.

Bà lại quay sang nhìn Jungkook ngồi đối diện, trịnh trọng như đang nhắc nhở con rể tương lai: "Chaeyoung ở một mình trên đó, còn phải nhờ con quan tâm đến nó nhiều."

"Vâng, dì à dì cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt." Anh đảm bảo với mẹ Park.

Bà lại nói: "Về công việc cũng đừng làm khó dễ nó, bản thảo nhớ phải giao đúng hẹn đấy."

Jungkook: "..."

Chaeyoung che miệng cố nhịn cười nhưng thoáng cái đã bật cười thành tiếng.

Anh liếc cô một cái, rồi lại hứa hẹn với bà: "Bản thảo của sách mới con nhất định sẽ giao trong năm nay."

Hyeri ngồi bên cạnh sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên nói chen vào: "Được rồi mọi người đều đã nghe rõ, nếu như lúc đó anh không giao bản thảo, thì không được lên giường của chị Chaeyoung đâu nhé."

Chaeyoung: "..."

Dì cô đang cầm đôi đũa nghe vậy liền đánh một cái lên đầu Lee Hyeri, ý bảo cô nàng ngoan ngoãn im lặng mà ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Chaeyoung và Jungkook ngồi dưới tàng cây bên cửa sổ hóng mát. Xung quanh là tiếng ve kêu râm ran không biết mệt mỏi, trên băng ghế nhỏ dưới bóng cây có bày mấy miếng dưa hấu mát lạnh.

Anh không lên tiếng, Chaeyoung đưa mũi chân đá anh một cái, hỏi: "Anh đang suy nghĩ chuyện gì đấy?"

Jungkook hơi chau mày, có vẻ như anh đang suy nghĩ một vấn đề rất khó khăn nào đó: "Anh đang nghĩ đến chuyện nếu không giao bản thảo thì em sẽ không cho anh lên giường."

"..."

Chuyện này còn cần phải suy nghĩ gì nữa!

Mặt Chaeyoung lại có xu thế đỏ dần dần, anh nhìn cô, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: "Vậy có phải nếu anh nộp bản thảo, thì có thể lên..."

"Đủ rồi! Anh dám nói lại lần nữa xem!" Chaeyoung gào lên như tiếng sấm đang nổ bên tai, Jungkook lập tức ngậm miệng lại.

Anh quay đầu sang nhìn cô, mặt cô đỏ bừng, dáng vẻ tức giận nhưng không làm gì được anh.

Cuộc Chiến Bản Thảo - KookRosé -Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ