Phần 27

4.3K 203 76
                                    

     Sau khoảng hơn nửa tiếng thì phần ăn uống cũng xong, tính hắn khi ăn lại không thích nói chuyện còn cậu thì khác cứ luyên thuyên hết chuyện nọ rồi đến chuyện kia, thành ra bữa ăn luôn chỉ có tiếng nói của cậu. Bữa nào có Jonghyun thì thằng bé sẽ góp vui còn không thì nhìn vào cứ như cậu là đứa tự kỉ vậy. Lúc đầu thì Jungkook buồn lắm vì hắn chỉ tập trung nghe thôi mà chẳng chịu nói nhưng sau riết thì thành quen, anh cứ ăn còn em vẫn cứ nói.

"Hoá đơn của quý khách đây ạ"

"À Jun chiều cậu sang nhà mình chơi luôn nha, khỏi mắc công chạy đi chạy về"

"Tớ.....tớ sao?"

Hắn ngước nhìn cậu chàng trước mặt thì cũng bắt gặp được ánh mắt của người đối diện, như kiểu đang dò xét hắn vậy.

"Cậu sang nhé? Tối nay nhà mình đông vui lắm đó, có chồng mình rồi anh chị chồng mình rồi cháu của mình rồi bạn mình nhiều ơi là nhiều"

"À ừ được được tớ tan ca sẽ đến trường đợi cậu"

Tính tiền xong thì cũng đến màn đi siêu thị, hắn ước gì mình có thể rinh cả cái siêu thị về nhà để cậu thoả sức mà lựa chọn không cần phải lo nghĩ nhiều. Tính hắn thì phóng khoáng tiền vốn không thành vấn đề nhưng cậu thì khác, lấy cái gì cũng cầm lên ngẫm nghĩ một lúc lâu xem có thật sự cần hay không rồi lại so sánh giá cả xem có mắc hơn không, đủ thứ trên đời. Nên mỗi lần đi siêu thị sẽ rất lâu, có Jonghyun sẽ còn lâu hơn nữa vì thằng bé thích gì thì lấy bỏ vào xe nhưng baba nhóc thì làm gì cho phép điều đó xảy ra, vậy là hai ba con đứng cự cãi một lúc lâu. Hắn phải lên tiếng giải hoà thì mới thôi đấy, kinh nghiệm được đúc kết ở đây là không thể để hai đứa trẻ này đi siêu thị với nhau.

"Bé! Em cứ lấy bỏ hết vào xe đi đâu cần nghĩ nhiều như thế, bánh mì nào chẳng giống nhau"

Cậu đã đứng ở quầy bánh mì này hơn mười phút rồi đấy, cứ cầm cái này lên lại đi so sánh với cái nọ.

"Giống chỗ nào mà giống, ngay cả bao bì cũng khác mà anh lại nói giống sao?"

"Nó đều làm từ bột mì, trứng và sữa vị ăn y chang nhau cả mà bé"

"Anh đừng có cãi em nếu thấy khó chịu thì anh về nhà đi đừng có đi với em nữa"

Thấy cậu có vẻ bực mình rồi thì hắn cũng ngoan ngoãn mà im lặng đứng đợi bé nhỏ xem xét kĩ lưỡng. Chọn thực phẩm phải tốt, nhưng giá cả phải hợp lí thì cậu mới quyết định mua chứ không mua lang mang hay mấy thứ vô bổ đâu.

Cho dù bên ngoài Kim Taehyung có quyền lực đến đâu thì khi đối diện với Jeon Jungkook đây thì phải ngoan ngoãn mà nghe lời. Cậu ngoan thì có ngoan đấy, nghe lời thì nghe lời đấy nhưng Jungkook mà đã quyết thì hắn cũng không làm trái ý được a.

"Jonghyun hết đồ ăn vặt rồi, mình qua mua cho thằng bé đi anh"

Tuy là cậu ra vẻ cấm cảng thằng bé là không được ăn, ăn mấy thứ này không tốt rồi hại cho sức khỏe lắm, ăn nhiều con sẽ không cao được đâu. Vậy mà lần nào đi siêu thị cậu cũng mang về mấy bao đồ ăn vặt cất sẵn trong tủ cho con trai.

Con không có mẹ!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ