"Nếu do linh hồn quấy phá thì hơi cực cho Jaki, cậu ấy biết giải thích thế nào với vị tổ tưởng đây?Mà.. liệu cậu ấy có tin không?"
Tin hay không Violet vẫn đến bên Jaki,kể lại toàn bộ sự thật.Một đồng nghiệp phải chia sẻ và bàn luận thông tin,cùng nhau phá án.
Jaki gật gù, cậu ta không nói năng gì với anh, yêu cầu nhân dân về nhà.Lặng thinh nhìn xung quanh,đôi mắt màu tím đăm đăm,mờ ảo đến lạ thường.
-Ra thế.
Vỏn vẹn những từ thế thôi, ấy mà Violet tự ngầm hiểu, cậu ta tin lời mình, cậu ấy đã hiểu rõ và biết được những chuyện đã xảy ra và sắp xếp lối đi giải quyết vấn đề-một vị cảnh sát nóng nảy mạnh mẽ nhưng đôi lúc lặng im,âm thầm suy luận về công việc.
-Cậu tin à?
-Tất nhiên.
-Cậu sẽ giải quyết như thế nào?
Không một lời hồi đáp, chỉ có cái nhìn xa xăm cùng tiếng thở dài não ruột.Việc này quá ư phức tạp, một thế lực giới tâm linh quấy phá đời sống trần gian.
-Tôi muốn tìm nó
-Sao?
Một nụ cười nhẹ nhàng hiện trên môi,đôi mắt lấp lánh niềm hi vọng,hai bàn tay đan vào nhau, siết lại.Một niềm tin mãnh liệt từ người cảnh sát đã hơn bao năm kinh nghiệm, quyết định lên đường đi lấy bằng chứng.
-Tôi là cảnh sát, cũng là thợ săn.Tôi có quyền xử lý được những thứ siêu nhiên.Tinh thần, sức mạnh, trang bị,tất cả đều có hết.Chỉ còn anh,anh có muốn đi theo tôi?
Đáp lại vẻ đẹp từ vị anh hùng người Ender,anh nắm chặt tay,dẫn cậu đi, cùng đôi má ửng đỏ như vừa được dậm chút phấn.
-Tất nhiên rồi.
Hai người cười đùa vui vẻ, mặc cho áp lực từ công việc theo sau, không một ai biết được rằng đằng sau những niềm vui,hạnh phúc,luôn luôn,sẽ có những xui rủi,bất hạnh kéo đến.Không một ai biết được nó sẽ như thế nào, không một ai biết được nó đến lúc nào...
Băng qua nhiều con hẻm hẹp với những người ăn xin lê lết kiếm sống qua ngày,cậu cảnh sát có ý muốn giúp,họ lạ lắm, nhìn đăm đăm cậu rồi lắc đầu.Họ chỉ muốn ở đây,nơi góc tối vắng người,yên ổn qua ngày.
-Mọi người bị sao vậy?
-Thôi,ta chiều ý họ,đi đi.
Nhìn thân gầy gò, lớp da mỏng lòi khung xương lồ lộ cùng cẳng tay khẳng khiu,đôi chân mỏng manh mà cậu không đành lòng đi khỏi, đặt chiếc bánh mỳ nhỏ ở lại,hi vọng họ ăn tạm mà leo lắt qua ngày.
Họ nhận ra nơi đó từng có nhiều nạn nhân qua đời vì nạn đói, nhưng nếu có uất ức,họ sẽ thành ác ma, không phải hồn ma quái vật.
Đi qua những hàng cây,nghe tiếng lao xao trên cành, những chiếc lá non rụng xuống, trời hôm nay gió đâu có nhiều?
-Viosus,anh xuống đây đi!
Bóng đen ngất ngưởng trên cây lao xuống,đáp xuống vỉa hè.Vị ấy không ai khác là thần chết Violet cùng nụ cười lộ hàm răng chi chít nhọn hoắt.Viosus là cái biệt danh do Jaki và anh Violet kia đặt ra, để phân biệt hai anh chàng cho dễ.
-Jaki và Violet,hai người đang đi đâu đấy~
-Bọn tôi đang điều tra và mong anh đừng ép tôi phải giết người nữa,tôi biết vai trò của tôi, nhưng trước hết phải xong nghề bản thân.
-Khư khư tôi biết,do một con quái vật linh hồn quấy phá chứ gì,bọn tôi cũng tính săn nó để kiếm thêm năng lượng,nó cũng là linh hồn nên tiện phết.
Phẩy tay phớt lờ anh,Jaki nắm lấy tay Violet lôi đi, dù anh ta có nói vậy nhưng những tên khác như Shinigami,Fiona mà đến đây bắt gặp cậu lại có rắc rối to, cậu quyết định lảng đi trước.
-Cho tôi đi chung với hai cậu đi.
Tay choàng qua đôi vai cứng cỏi của anh thám tử,vị thần chết khúc khích, cùng hai người bước đi, để lại vài phút sau anh chàng Shinigami ngơ ngác đứng nhìn xung quanh.
"Tên này hẹn mình ở đây mà đi đâu mất rồi?"
Âm khí nồng nặc vương vấn khắp nơi,có điều lại chẳng thấy chủ mùi hương đó đâu.Đất nước rộng lớn thế này không thể đi hết chỉ để tìm một linh hồn, điều này là rất khó.
Ba người chia nhau ra,mỗi người một đường,phát hiện điều gì mới sẽ gặp nhau.Ý đã quyết, họ liền thi hành...
Quanh các con hẻm tối, những cặp mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào người băng qua,hiếu kì,tò mò xem xét.Những cái nhìn vô hồn ấy chỉ khiến người ta lạnh sống lưng mà bỏ chạy.Chàng ngoại cảm dừng chân, một luồng sáng nhỏ loé lên, từ một quả cầu thủy tinh?
Một người quái dị nào đó trùm kín mít mặt,tay cầm chiếc vòng tay,ngồi trên ghế gỗ cùng cái bàn phủ bên trên là lớp vải nhung, trên bàn có quả cầu ấy cùng một mớ sách kì dị.Gáy sách gắn những thứ quái đản khiến người khác phải e dè khi muốn đọc thử chúng.
Bản năng tò mò trỗi dậy,Violet đánh bạo tiến gần, bắt chuyện.
-Xin chào,cho hỏi người ấy tên gì?
Vẫn tấm màn che kín mít,vị lạ mặt ấy ngước nhìn,soi xét từ đầu đến chân rồi quay lại nhìn quả cầu kì dị không ngừng nhấp nháy
-Ta là pháp sư, không có tên..Hơi khó khăn trong việc nói chuyện nên ngươi cứ xưng hô theo cách ngươi muốn
-Mạn phép hỏi vị pháp sư, ngài làm gì ở chốn tối tăm không có bóng người này?
Xưng hô một cách trang trọng nhất có thể,ắt để thể hiện sự tôn kính với đối phương,nhất là khi họ là người lần đầu ta gặp, nhằm tạo nên ấn tượng tốt,mối quan hệ cũng thoải mái hơn.Sự tôn trọng chân thành của anh đã gây thiện cảm với ông pháp sư,ông khẽ cười,lấy một chiếc ghế nhỏ,mời anh ngồi,cạnh người ấy.
-Cảm ơn bậc tiền bối.
-Tiền bối?
-À,ông đừng bận tâm, chẳng qua tôi thấy bản thân tôi cũng làm nghề giống ông, nhưng pháp sư chắc hẳn có kinh nghiệm hơn nhà ngoại cảm tôi,nên tôi coi ông như là một vị tiền bối.
Vị pháp sư trầm ngâm,tay xoa quả cầu,đôi mắt lấp ló dưới lớp màn mờ, nhìn xa xăm.
-Ta ở đây không hề cô đơn, có nhiều người ở bên ta lắm.Họ là gia đình của ta.
Violet cũng ngầm hiểu,gia đình-những linh hồn.Bọn họ đang quấn quýt bên ông, chăm chú nhìn đôi tay rắn chắc không ngừng xoa quả cầu ấy.
-Cậu trai trẻ, liệu cậu có muốn biết trước tương lai không?
...........
Một vài phút im lặng trôi qua,vị pháp sư vẫn nhìn cậu, chờ đợi câu trả lời.Violet nhắm mắt,suy nghĩ về những chuyện có thể xảy ra.Biết trước tuổi thọ thì có thể nhưng việc biết trước tương lai, trước giờ cậu nghĩ chỉ có trong phim ảnh, nó là một hành động bất khả thi.Dù rất kính trọng nhưng cậu nghi ngờ về hành động của ông sắp làm.
-Câu trả lời của cậu là gì,Violet?
-Sao.. tiền bối biết tên tôi ạ?
-Haha.. chuyện này là bí mật nghề nghiệp, chàng trai trẻ.
Đôi mắt hai màu đầy sự ngạc nhiên hướng về phía ông,ông quay người nhìn lại quả cầu,khẽ mỉm cười.
"Ông ấy biết cả tên của mình!"
Dù cho cậu không hề tiết lộ thông tin cá nhân ngoài chuyện cậu là nhà ngoại cảm, hơn nữa đây là lần đầu gặp nhau, thật không thể xem thường.
"Mình thử xem, cũng không mất mát gì"
Đầu tiên ông nhìn vào cậu, nhìn đôi mắt hai màu của cậu.Kế đó ông hỏi về vụ án cậu đang tìm cách giải, hơi giật mình một chút, nhưng cậu cũng biết là ngài ấy đã nhìn thấu tâm can ,nên cũng thành thật kể lại.
-Năng lượng từ địa phủ chưa bao giờ mạnh đến dường này.Cậu trai trẻ,tôi muốn nói cho cậu biết một tin xấu.Có một con quái vật đang cố tàn sát mọi sinh vật sống, Sau khi giết thú nuôi nó sẽ tấn công thực vật.Dần dà tấn công cả con người.Không những vậy người bạn luôn đồng hành bên cậu có thể gieo rắc cái chết đến mọi người.Cả hai sẽ gây ra sự tận diệt của thế giới.Cậu nên tìm cách ngăn chặn càng sớm càng tốt.
Violet ngạc nhiên tột độ,cặp mắt như cố vương ra khỏi mặt,tay khẽ run.Thật sự sắp diễn ra một cuộc tàn sát thế kỉ sao? Người bạn của cậu.. Không lẽ nào..là cậu ấy?Cậu ấy...Jaki...
-Thưa ông pháp sư...
Vị pháp sư biết Violet đang muốn hỏi đến,ông che quả cầu bằng một chiếc khăn đỏ,nhìn cậu.
![](https://img.wattpad.com/cover/300457456-288-k847431.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng hợp fic các couple Lớp học ma sói&Biệt đội vượt ngục&Thợ Săn Bóng Đêm
बेतरतीबĐây là các fic req mình tổng hợp lại để up, mình hơi dở văn nên có gì thông cảm cho mình nha