pugnacious venetus

3K 255 22
                                    


"Cưng à, một chốc nữa nếu có ai đó hỏi về anh, thì hãy cứ bảo anh có việc bận rồi nhé" nhấc lấy áo khoác ngoài mình vắt hờ trên thành ghế, Tartaglia để lại một lời trước khi rời hỏi lớp học

"Đừng dùng giọng đó để nói với tao, và cũng đừng làm như trốn học là việc gì hay ho lắm" rõ là không vui vẻ với bạn cùng bàn, Scaramouche đáp lại

"Giúp tao nốt lần này thôi, cứ bảo là tao ngã bệnh nằm một chỗ rồi" tặc lưỡi, tên đầu cam bất đắc dĩ thỏa hiệp, nếu hắn tính giờ chính xác thì chỉ còn ba phút nữa tiết học tiếp theo sẽ bắt đầu, không thể đứng đây mãi được

"Dâu tây bông gòn à, đây là lý do của tuần trước"

"Ngộ độc thực phẩm thì sao? Bảo là tao ăn nhầm đồ ăn mày nấu rồi" không ngấm được tiếng "dâu tây bông gòn" của kẻ chỉ cao phân nửa mình, Tartaglia vội nói

"Mày cút đi thằng khốn, tốt nhất là chạy nhanh vào" rất nhanh chóng, từ khóe mắt của tên đầu tím đã bắn về phía Tartaglia những tia lôi điện đùng đoàng giật

"Ồ thôi mà, cứ làm như tao đi bộ thì mày sẽ đuổi kịp ấy"

Tuy vậy, Tartaglia cũng không chần chừ thêm, vươn tay mở cửa lớp rồi tiến vội ra ngoài

Tên nhóc Scaramouche thật sự nghĩ hắn không nhìn ra mục đích của y chắc, việc Tartaglia không ưa gì giáo viên chủ nhiệm chẳng phải là một điều bí mật từ lâu rồi. Scaramouche muốn giữ chân hắn lại cũng là để được xem kịch hay thôi, về đến ký túc xá rồi Tartaglia chắc chắn sẽ lẻn vào phòng của y và để toàn bộ đồ dùng cá nhân của tên đó lên tầng tủ cao nhất

Người Ly Nguyệt có câu gì nhỉ: "Nhất ngôn cửu đỉnh", đúng rồi, dù là Tartaglia mới nghĩ đến việc này trong đầu, hắn cũng chắc chắn sẽ làm được

"Cẩn thận..."

Vẫn còn suy tư, Tartaglia cũng chẳng lo quan sát đường đi phía trước, vừa qua ngã rẽ cầu thang đã đâm sầm vào người đang tiến tới, va mạnh đến mức làm rơi cả sách trên tay của người nọ xuống đất

"Đệt..." đến lúc này hắn mới hoàn hồn

"Chung Ly tiên sinh" trên màu mắt Tartaglia thẳm xanh rõ ràng phản chiếu gương mặt ngây ngẩn của người đối diện

Nhưng không được quá lâu, tên nhóc đầu cam đã ngồi thụp xuống, nhặt vội sách đã rơi thay vì tiếp tục đối chọi với đôi đồng tử mạ vàng rực rỡ của thầy chủ nhiệm

Đúng rồi, là thầy chủ nhiệm, người không đội trời chung với hắn

Chung Ly tiên sinh

"Cảm ơn cậu, Tartaglia" trầm nhẹ, Chung Ly bật lời khi Tartaglia đặt lại sách vào tay mình

"Em vô ý thật, xin lỗi thầy"

"Không sao"

Người đối diện đáp lời này xong thì khoảng không trên đầu họ lại trở nên căng thẳng, ít nhất thì Tartaglia cho là vậy, khi mà ánh mắt của vị chủ nhiệm không hề giấu diếm nhìn một lượt cả người hắn, từ trên xuống dưới

Giống như là quan sát đối thủ trước khi bước vào trận chiến vậy, rất thú vị, Tartaglia sẽ không để bản thân bị đánh bại lần này

|Tartali| Elysian HarbingerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ