Chap 1

859 57 0
                                    

Cũng đã cuối đông đồng thời cũng sắp đến năm mới, gia đình nhà ông bà Kamado có cậu con trai cả tên là Kamado Tanjirou quyết định xuống núi bán chút than để có tiền mua gì đó cho gia đình mình. 

Mái tóc đen dài với những ngọn màu đỏ tía được buộc ra sau để lộ vầng trán cùng vết sẹo ở phía bên trên trái của trán. Đôi mắt to đỏ sẫm ngoảnh lại nhìn khi mẹ Kie cất giọng gọi em. Quanh cổ còn quàng thêm chiếc khăn len xanh ngọc tạo nên cảm giác ấm áp. Thấy khuôn mặt cậu con trai lấm lem màu đen thui của than, bà Kie liền vẫy tay gọi em lại. 

Em nghe lời lon ton khoác giỏ than tiến về phía mẹ, bà Kie quỳ xuống lấy khăn ra lau sạch mấy chỗ đen thui cho em, miệng vừa nói:

"Khi tuyết rơi ở ngoài nguy hiểm lắm, sẽ ổn hơn nếu con không đi" 

Tanjirou thủ thỉ với bà, chỉ là em muốn kiếm chút tiền mua đồ ăn cho mọi người trong gia đình ăn thỏa thích thôi. Bà Kie cười tủm tỉm, nhẹ nhàng xoa đầu em và nói lời cảm ơn, công nhận nhà bà may mắn khi có cậu con trai hiền lành lại ngoan ngoãn, biết quan tâm đặc biệt là rất đáng yêu nữa. Ông trời đúng là thương vợ chồng bà mà! 

"Anh hai, hôm nay anh xuống làng nữa hả?"

"Em cũng muốn đi!!"

Người em gái Hanako và em trai Shigeru từ đâu xuất hiện chạy một mạch tới loi choi muốn đi cùng Tanjirou xuống làng bán than. Còn có cả đứa em trai Takeo đang cầm rìu định đi đâu đó cũng mặt mày kinh ngạc hết cả lên, Takeo tưởng là hai người họ sẽ làm cùng nhau chứ. Chu môi, cậu dỗi luôn. 

Tất nhiên là bà Kie không cho, tại hai đứa con này không thể đi nhanh như Tanjirou, với cả hôm nay Tanjirou không thể hấp tấp được, chưa kể Hanako và Shigeru không thể nghỉ chân nếu đi cùng Tanjirou. 

Không được như ý muốn, hai đứa trẻ liền nháo nhào làm nũng với em. Tanjirou nghe mẹ nói thế cũng không thể cho tụi nhỏ đi được đành nhéo má hai đứa rồi lắc đầu. 

"Anh nhớ về sớm..."

"Đi cẩn thận nha anh!"

Vẫy tay chào tạm biệt mẹ và mấy đứa em, Tanjirou khoác giỏ than bắt đầu lên đường xuống núi. 

"Anh hai"

Cô em gái xinh xắn Nezuko đi tới, trên lưng cô cõng là cậu em út trong nhà Rokuta đang ngủ khò khò, quấn quanh cô bé và cậu bé là chiếc khăn khá dày và dài. 

"Nezuko"

"Em mới ru Rokuta ngủ tại vì em ấy bắt đầu làm ồn"

Nói với anh hai câu bảo trọng rồi hai anh em nhà Kamado cười tươi vẫy tay chào nhau. 

......

Cuối đông, tuyết rơi phủ kín cả mặt đất, tiết trời cũng lạnh cóng, Tanjirou một mình khoác giỏ than lạch bạch từng bước xuống núi. Thở ra cả khói trắng, hai má và đầu mũi cũng đã đỏ ửng lên, em liền rúc mặt vào chiếc khăn len kia. 

Với tính cách hiền lành, tốt bụng, thân thiện và sự đáng yêu của mình nên hầu hết người dân ở làng đều yêu quý em. Nhìn xem, ai cũng mua than cho em còn lo lắng cho em khi phải đi bán than ở cái thời tiết lạnh lẽo này, hạnh phúc ghê!

|AllTan| • U mê mình emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ