04. Ngộ nhận. Linh cảm?

2.2K 204 12
                                    

04

Sakura thường ngồi một mình trong căn phòng tối. Hai chân co lại và cứ ngẩn người ngồi đó im lặng hàng tiếng đồng hồ. Cô sẽ ngồi đấy với những suy nghĩ rằng bản thân thật thảm hại. Thậm trí đến tận giờ phút này, tình yêu của chính mình dành cho ai cô còn chẳng phân biệt được nữa. Cô chưa từng nghĩ tình cảm mình dành cho Sasuke sẽ bị mai mòn, cô yêu hắn và... cô sẵn sàng làm mọi thứ vì hắn. Nhưng, bây giờ, cô đoán, bản thân sẽ không còn làm được điều mà mình hằng nghĩ nữa. Cô không yêu hắn nhiều đến thế. Nhiều như cách mà cô luôn nghĩ bấy lâu. Cô đáng lẽ không nên coi cái rung động nhất thời kia là thứ thiêng liêng đến mức khiến cô phải cất nó trong tủ kính trang trọng.

Hắn ta đã từng vì cô một cái gì? Tại sao cô cứ phải mù quáng?

À. Cô biết lí do rồi. Cô biết tại sao mình lại cứ mù quáng đâm đầu vào thứ tình yêu nhảm nhí đó rồi.

Sakura đơn giản chỉ cần một thứ để phủ nhận thứ tình cảm trước mắt. Cô không muốn có bất kì thứ tình cảm nào quá mức tình bạn với người ấy và cô đã nghĩ chỉ cần có niềm tin vào bản thân, cô sẽ chôn được thứ tình cảm sai trái đó xuống. Rồi cô chọn cách lấy tình cảm mà mình đã từng dành cho Sasuke để làm cho bản thân một tấm bia chắn hoàn hảo.

Liệu điều đó có phải là sai?

Liệu như vậy... có phải cô không chung thủy?

Vậy, cô nên chọn thứ rung động bồng bột của bản thân hay chọn người mà mình yêu, người đã vì mình mà đã hi sinh rất nhiều?

Người ấy đã luôn bên cô mỗi khi cần, an ủi cô mỗi khi buồn và dồn hết tâm huyết chỉ để cố mang tình đầu của cô trở về...

Tại sao???

Tại sao? Tại sao cứ phải làm quá nhiều thứ vì tớ? Để khi thứ tình cảm sai trái này dần hình thành lại bỏ tớ mà đi, Naruto?

Cậu... là tội tệ nhất!

Sakura vẫn ngồi bên khung cửa sổ với cơ thể hơi gầy của mình. Tự co chân lại rồi cô đơn với đống suy nghĩ của bản thân. Để tự dằn vặt, tiếc nuối rồi đau xót trong tội lỗi...

Ngoài trời mưa rồi, cơn mưa to mang theo những tiếng lách tách lớn. Cơn mưa trông có vẻ lạnh lẽo cứ trút xuống xối xả. Nó thật giống như tâm trạng của cô lúc này. Nặng trĩu và cần được giải tỏa.

Sakura đưa tay tới và hứng lấy thứ nước lạnh ngắt ấy rồi phút chốc đã cảm thấy như tâm hồn được an ủi phần nào. Cô đã từng không thích mưa. Bởi nó thật ẩm ướt khó chịu. Cô thích những cơn nắng nhẹ vào mùa xuân hơn. Ánh nắng ấm áp và sởi ấm cô. Nhưng... giờ đây cô lại chỉ muốn một cơn mưa. Thứ có thể giúp cô quên đi người ấy...

.
.
.

Hoa anh đào yếu đuối sẽ rơi rụng lả tả...

Ánh mặt trời cũng bị che lấp bởi cơn mưa...

.
.
.
.
.
.
.
.

Hôm nay, Sakura phải tới tháp Hokage. Có rất nhiều việc cần phải bàn với vị Hokage kế nhiệm mới. Thí dụ như về làng Lá, công cuộc sửa chữa lại làng, các lớp phòng thủ ngoài làng, cơ sở vật chất và... cả về lệnh tìm kiếm Naruto.

[Akatsuki×Naruto] Bóng Tối Che Lấp Ánh Mặt Trời  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ