Chương 50: Kiểm tra

3K 197 21
                                    

Thẩm Du Ninh vẫn luôn như thế, từ đơn phương theo đuổi đến theo đuổi thành công, anh đều không cần hồi báo.

Anh đối xử tốt với em một phần em không cần trả lại anh một phần, anh đối xử tốt với em là vì anh nguyện ý, em cũng chỉ cần làm chuyện mình nguyện ý, như vậy là đủ rồi.

Nhưng Thẩm Du Ninh càng không đòi hỏi, thì Đường Nặc lại càng muốn làm gì đó cho anh, có nhiều chuyện cậu muốn làm nhưng không có thực lực, cũng biết rõ Thẩm Du Ninh có năng lực như nào, có lẽ không cần cậu giúp gì. Cậu có thể cho anh có lẽ chỉ là những câu hỏi quan tâm, có lẽ là một vài bữa sáng, cũng may Thẩm Du Ninh biết những quan tâm vụn vặt đó đều mang ít nhiều tình yêu sâu sắc.

Đường Nặc lúc nào cũng lo lắng không đủ, tìm được cơ hội còn muốn bày tỏ trắng ra, nhưng với Thẩm Du Ninh, anh không bao giờ bỏ qua những khoảnh khắc an tĩnh của cậu, vành tai phiếm hồng, góc áo xoắn chặt, ánh mắt chăm chú, ngay cả thời điểm chờ mình tới gần lúc nãy, đều được anh khắc ghi hết vào lòng, những khoảnh khắc này như hóa thành những ngôi sao được anh góp lại thành dải ngân hà thuộc về anh và Đường Nặc.

-

Ngày mai là cuối tuần, cũng là ngày có hẹn khám bệnh của Đường Nặc.

Cậu chỉ làm kiểm tra bên khoa thận, Thẩm Du Ninh không yên tâm lắm, nhờ một người bạn làm bác sĩ bổ sung kiểm tra trình tự gen.

Trước khi ra khỏi nhà, Thẩm Du Ninh phát hiện Đường Nặc đang cố gắng che dấu vẻ lo lắng, cậu ôm An An cuộn tròn trên thảm, nhìn có vẻ không muốn ra khỏi cửa.

An An cũng phối hợp với cậu, chỉ cần Đường Nặc bước một chân ra huyền quan mèo con sẽ lập tức kêu meo meo chạy theo.

Vì vậy cuối cùng An An cũng đi cùng.

Trên xe Đường Nặc rõ ràng yên tĩnh hơn mọi ngày, cậu một tay vuốt đâu An An tay kia niết đệm thịt dưới chân nó.

Thẩm Du Ninh nhìn cậu qua kính chiếu hậu mấy lần, haiz, nhóc con đáng thương nhà ai đây.

Không nỡ để cậu buồn phiền một mình, Thẩm Du Ninh canh thời gian, nói: "Ngày đó sau khi em nói với anh, anh có liên lạc với một bạn học nước ngoài."

"Hả?" Đường Nặc không đuổi kịp mạch não Thẩm Du Ninh, khó hiểu nghiêng nghiêng đầu.

"Hội chứng Alport." Thẩm Du Ninh nói ngắn gọn, "Bạn học kia của anh năm nay tốt nghiệp tiến sĩ, có một đề tài nghiên cứu, chính là bệnh viêm thận di truyền."

"Ò..." Một ngọn lửa không tên vụt cháy lên nơi đáy mắt Đường Nặc, nhưng qua được mấy giây lại nhanh chóng tắt lụi.

"Về bệnh này, em chắc hiểu biết nhiều hơn anh." Thẩm Du Ninh bình tĩnh nói, "Nó đúng thật là không thể chữa khỏi hoàn toàn, các phương pháp chữa trị tiên tiến nhất cũng không làm gì được."

Đường Nặc không lên tiếng, Thẩm Du Ninh nói tiếp: "Nhưng vẫn có thể trị liệu, nếu khống chế được thì sẽ không xuất hiện biến chứng."

"Kết quả xấu nhất là ghép thận, tỉ lệ sống sau 20 năm sau khi ghép thận vẫn là 70%, mặc dù là kết quả xấu nhất nhưng phần thắng cũng đã rất lớn rồi."

Tạm biệt hoàng hônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ