trang32:đợi một lát, tôi đến tìm em

131 6 16
                                    

    Máu tươi tanh tưởi tràn lan trên mặt đường, dòng người qua lại hối hả lao đến giúp, cậu nhóc tay chân trầy khắp nơi ngã nhào ngồi lặng lẽ tại chỗ đôi mắt vô hồn nhìn vào thân xác người nam nhân bị vây kín.

   Win lại nợ cuộc đời thêm một ân tình không phải muốn là có thể trả, xe cấp cứu lao đến trong chốc lát cả hai được đưa lên xe, Bonz bất tỉnh còn Win thì vô hồn, mọi người chỉ còn lại duy nhất nguồn thông tin từ cậu bạn còn lại đi cùng, hiện trường được phong tỏa ngôi trường vốn tĩnh lặng lại một phen náo động kinh hồn.
………………………………………

"Ngày nắng hạ thổi bừng cơn gió, em gặp anh trong hoàng hôn lất phất mưa bay, tiếng tim đập hòa cùng âm vang chiều tà ngâm lên khúc hát nơi chốn tình yêu bắt đầu".

   Trang nhật kí đã nhòe đi bởi năm tháng thời gian vội vã, cơn mưa chiều ngày hè đã qua từ rất lâu nhưng bên trong con tim vẫn còn rộn rã âm vang ngày đầu gặp gỡ, ánh mắt miên man người phụ nữ đã trung niên với nét mặt xinh đẹp nhưng số phận lắm lênh đênh đang trong theo mặt biển dập dìu cơn sóng.

   Bóng dáng cậu trai nhỏ liêu xiêu bước đi trên cát, quần áo tả tơi và rồi đổ ập xuống tảng đá ven đường lăn ra mà ngất đi, bà hoảng hốt hét lên khi quay lưng trông thấy cậu, vội vàng tìm người giúp mang cậu về nơi an toàn.

   Những ngày đêm trôi nổi trên mặt biển đã rút cạn sức lực cậu trai nhỏ bé này, bà ngồi cạnh giường vuốt mái tóc đen không ngừng cảm thán gương mặt yêu kiều ấy, chạm nhẹ vào nốt ruồi nơi cuối đôi mắt trong đầu bà hiện lên hình ảnh người con trai thân yêu cũng có một nốt ruồi hệt vậy nhưng theo thời gian đã mờ phai, thằng nhóc đã lớn lên rất tốt dưới sự nuôi dạy của ba nó, nối bước ông trở thành một người có ích cho xã hội, nhưng mãi mãi nó vẫn không biết được người mẹ nó mong chờ còn tồn tại giữa cõi đời mênh mông người này. 

   Nhìn vào cậu nhóc gần như không còn thở trên chiếc giường bông hòa tan cả cơ thể vì làn da trắng mong manh có chút xanh xao, lòng bà không hiểu vì sao lại có cảm giác muốn che chở yêu thương và từ cái nhíu mày nhẹ nhàng của cậu cũng khiến bà cảm nhận được sự đau đớn, tổn thương ẩn sâu trong tâm hồn đã vỡ nát này.

    Mắt vô cảm mở lớn nhìn vào trần nhà, khoảng trống trước mắt xa lạ hoàn toàn trong nền kí ức cậu, hình ảnh thấp thoáng hiện lên mờ ảo, những dải màu lộn xộn trộn lẫn vào nhau, cơn đau nhức ập đến cậu cong người sợ hãi ôm lấy đầu rên rỉ rồi trực trào bật khóc.

   Nam bác sĩ quần áo bình thường chạm vào người giữ chặt cậu, kéo lấy bình tĩnh gượng hỏi những câu liên quan đến thông tin cần thiết nhưng đầu cậu trống trơn không nhớ được gì ngoài 1 chữ.

   "WAR"

   Cái tên có chút quen tai lướt qua trong bộ óc cần mãn của nam bác sĩ điển trai, nhưng cũng vội biến mất vì cơn đau tái phát khiến cậu ôm đầu quằn quại dẫy dụa kêu la.

   Một mũi tiêm an thần giúp cậu an tĩnh trong giấc ngủ, người phụ nữ xót xa nhìn vào cậu nhóc đoán chừng tuổi vừa đôi mươi đang vật lộn với cơn đau thể xác và cả tinh thần khi không thể nhớ được mình là ai.

Tận Cùng Nơi Lạnh GiáNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ