Chương 55: Hạ Màn

504 30 0
                                    

Mạnh Quỳnh mỉm cười rất phóng khoáng nói

-" Không sao. Bây giờ chưa hiểu chút nữa sẽ hiểu cứ từ từ"

Anh vừa dứt lời lúc này Khải Huy chỉnh lấy vi tính, trên tấm phông trắng hiện lên đoạn clip. Là người đàn ông chỉ cần nhìn sơ cũng biết là ai, đang lén lút vào văn phòng của Mạnh Quỳnh lụt lọi tìm kiếm cái gì, qua một lúc hình như tìm ra, hắn ta lấy điện thoại ra chụp lại, rồi sắp xếp lại mọi thứ đâu vào đó mới rời khỏi phòng. Đoạn clip chỉ vọn vẹn có năm phút nhưng làm mọi người có mặt trong phòng hốt hoảng kinh ngạc tràn ngập mọi cảm xúc

-" Tần Bửu... Là cậu.."

Nguyễn Cẩn Long cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại thật quá thất vọng

Mạnh Quỳnh đứng dậy, từng bước tiến về phía Tần Bửu. Thân người cao lớn hai tay chống lên ghế ông ta. Trầm ấm phân tích

-" Tần Bửu. Ông thật ra rất cao tay.

Bốn năm qua để tìm ra ông tôi phải rất vất vả. Khi Nguyễn Thị luôn mất các hợp đồng lớn, lúc đó tôi biết chắc Nguyễn Thị có nội dán nhưng ai có khả năng làm cho các camera điều bị cắt khúc

Người có đặc quyền để vào phòng thông tin giám sát rất ít

Nhưng tôi vẫn chưa chắc là ông. Đến khi ông đề xuất với Ông tôi dựng ra màn kịch giả cho tôi đính hôn với Kim Hạ. Thì tôi càng tin với suy đoán của mình

Khi còn hai ngày nữa là đấu thầu của Sky ông vẫn chưa dám ra tay

Khi tôi bị cảnh sát đưa đi, ông của tôi giao nhiệm vụ cho ông đưa luật sư đến tìm cách cứu tôi. Ngoài đêm đầu tiên còn lại ông không làm theo mà lợi dụng khi Nguyễn Thị như rắn mất đầu đột nhập vào phòng tôi để ăn cắp số liệu đấu thầu đưa cho Lâm Triệu Đình. Rồi chỉnh lại camera. Nhưng ông không hề hay biết trước đó tôi đã cho sao chép lại

Sao? Những gì tôi nói có sai hay không. Ông còn gì để nói nữa không Tần Trợ Lý.."

Tần Bửu cúi gầm mặt lặng im không phản bác

Anh quay về ngồi bên cạnh cô. Nhìn vẻ mặt của cô anh biết cô vẫn không tin Tần Bửu lại loại người này

Phi Nhung cảm thấy lòng người thật đáng sợ

Dù sao cô biết Tần Bửu từ nhỏ trong mắt cô ông là người ấm áp hiền lành. Đôi khi sự đời đúng không thể lường trước được

-" Tần Bửu! vì sao cậu làm như vậy? "

Nguyễn Cẩn Long là người đau lòng nhất. Tần Bửu theo ông lâu như vậy. Ông luôn xem Tần Bửu là người thân. Tin tưởng tuyệt đối..thế mà...

-" Chủ tịch xin lỗi. Tôi không có gì giải thích"

Tần Bửu mím môi đứng dậy cúi đầu thật thấp

-" Xin lỗi...! Có ích gì. Cậu làm tôi thật thất vọng..."

-" Xin lỗi "

Ông ta lại thều thào nói xin lỗi. Con người vốn tham lam, tiền là một thứ mà con người dù có bao nhiêu cũng thấy không đủ

-" Cậu đi đi. Đừng bao giờ để tôi thấy mặt cậu nữa "

Không phải ông dễ dàng bỏ qua, nhưng bao năm qua Tần Bửu bỏ công không ít vì Nguyễn Gia. Xem như không ai nợ ai

Dược YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ