Trong ban giám khảo quần chúng có rất nhiều người là fans của một thí sinh nào đó, thích Ngôn Khanh chiếm phần lớn, cũng có người mang theo đồ tiếp ứng, nhưng không một ai giống anh, biểu hiện gióng trống khua chiêng như là lẽ đương nhiên.
Hai cô gái bị anh làm cho choáng váng, muốn nhắc nhở không nên mang quá nhiều đèn vào sân khấu, nhưng vừa tiếp xúc với tầm mắt sắc bén của người đàn ông, lại đem lời nói nuốt về.
Nhìn sơ cũng biết, anh không phải là người các cô có thể quản được.
Khó trách từ lúc bắt đầu, vẫn luôn nghe thấy tiếng xì xào kích động trong đội ngũ, hoá ra là có nhân vật thần tiên này lui tới. Anh thản nhiên đứng đó, phía trước phía sau đều có người đang ngắm anh.
Các cô gái nóng lòng muốn thử đến bắt chuyện, sắc mặt các chàng trai nhìn chung không tốt lắm, một số người cũng mang banner cầm tay của Ngôn Khanh đều giấu hết đi, sợ máy quay quét tới sẽ tạo ra sự đối lập thảm thiết.
... Đột nhiên không có tư cách trở thành fans nam của tiên nữ.
Hoắc Vân Thâm nheo mắt nhìn đám người này, kìm nén cảm xúc, khống chế bản thân không được nhất thời cho dừng chương trình lại nữa.
Trước khi đến, anh đã xây dựng tâm lý rất lâu, cố gắng chấp nhận hình thức công việc sau này của Khanh Khanh. Cô sẽ có rất nhiều sân khấu, ngày càng nhiều người theo đuổi, tương lai có lẽ còn phải tiếp xúc với phim truyền hình phim điện ảnh, đếm không hết diễn viên phối hợp cùng...
Trước đây khi có được cô, chỉ cần ai nhìn cô nhiều thêm vài lần, anh đã như lâm vào đại địch, sợ cô bị đoạt mất. Chỉ cần lực chú ý của cô hơi phân tán, cô hơi thân mật với người khác một chút, với anh mà nói đều là chịu cực hình.Anh luôn sợ, sợ Khanh Khanh rời đi, sợ không được Khanh Khanh coi trọng, sợ cô không thuộc về anh nữa.
Cho đến thời điểm hiện tại, mọi nỗi sợ hãi đều trở thành sự thật.
Bây giờ bốn phía xung quanh đều trắng trợn thèm muốn cô, nhớ mong cô, sự ngang ngược ẩn trong lồng ngực anh như bị quấy phá. Điều duy nhất có thể giải quyết, đó là phải nổi bật hơn cả họ.
Lông mi đen nhánh của Hoắc Vân Thâm cụp xuống, anh mím môi, nắm chặt biểu ngữ đèn led.
Sau khi vào sân, anh muốn treo cái này ở nơi dễ thấy nhất, để Khanh Khanh liếc mắt một cái là thấy ngay. Cô có nhận ra anh hay không cũng không sao, chỉ cần có cái này, cô sẽ biết mình luôn được ủng hộ, có lẽ sẽ không căng thẳng như vậy nữa.
...
Tại khu nghỉ ngơi của các thi sinh trong hậu trường, Ngôn Khanh dẫn các thành viên trong đội tìm một phòng thay đồ không có người, rồi mặc trang phục.Cô thay xong muộn nhất, vừa mới bước ra đã thu hoạch được một màn trợn mắt há mồm.
Âu Dương bật ngón cái: "Khanh Bảo đẹp đến mức muốn bay lên trời."
Cô ấy tìm một chiếc áo khoác dài bọc Ngôn Khanh lại, nhướng mày nói: "Giấu trước đã, không cho người khác nhìn. Chờ đến lúc bọn mình lên sân khấu, sẽ khiến tất cả mọi người kinh ngạc."
Quá trình lần này khác những lần trước, chỗ ngồi trước sân khấu được nhường cho các huấn luyện viên và ban giám khảo quần chúng, tạo hiệu ứng thành một buổi hòa nhạc quy mô nhỏ. Các thí sinh sẽ ở lại khu vực chuẩn bị đặc biệt trong hậu trường cho đến khi chính thức ghi hình. Thứ tự lên sân khấu biểu diễn dựa theo xếp hạng đã được xác định của chín đội trường trong trò chơi lần trước.
Kết thúc mỗi phần trình diễn, ban giám khảo sẽ bỏ phiếu bầu công khai cho mỗi thí sinh, nhưng kết quả tạm thời được bảo mật.
Ngoài ra, sau khi chỉnh sửa, tập hai của chương trình sẽ chính thức phát sóng vào ngày hôm nay, đồng thời còn mở kênh bình chọn trực tuyến cho các thí sinh, cư dân mạng sẽ đánh giá dựa theo thành tích của mỗi cá nhân trong tập hai.
Sau khi phần trình diễn của cả chín nhóm hoàn thành, kênh bình chọn trực tuyến sẽ đồng thời đóng cửa. Các huấn luyện viên và ban giám khảo quần chúng sẽ đưa ra kết quả của mình, cùng với lượng phiếu bầu trực tuyến của mỗi thí sinh, tổng hợp cả hai, cái trước chiếm 70%, cái sau chiếm 30%, để quyết định thứ hạng và việc đi hay ở trong vòng đấu này.
Ngôn Khanh khoác áo ngoài, cùng các thành viên trong đội đến khu chuẩn bị dành cho thí sinh. Còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng hò hét vang lên hết đợt này đến đợt khác.
BẠN ĐANG ĐỌC
khanh khanh của tôi
Romansa1. Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy. Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới - Tay người đà...