16

62 7 3
                                    

Namjoon ngáp một cái. Anh lười biếng nhìn đồng hồ, 7 giờ rồi.

Một chú mèo béo ú leo lên người anh. Namjoon xoa lông, ánh mắt chứa đầy sự bất lực.

Bàn tay anh trải dài trên bộ lông mềm mại. Nhìn con mèo đang cuộn tròn trên đùi, anh lại nhớ tới chuyện với Seokjin.

Sau đêm đó, anh tỉnh dậy trước đối phương. Chú mèo của anh chân đang đặt lên lưng Seokjin, phía dưới là vài vết cào nhỏ.

Mèo cào mà không biết gì cả sao? Đúng là ngủ say như chết là có thật.

Nhưng mèo nhà anh đã cắt móng, hơn nữa nó cũng lười, nên cào chắc cũng nhẹ.

Anh sờ sờ cổ, thấy có gì nhớt nhớt.

Khoan đã...

Anh cúi xuống nhìn ngực mình.

Nhiều vết đỏ quá...

Không...đây là vết cắn thì đúng hơn...

Anh liền túm lấy con mèo, đặt nó xuống đất.

Thế là, Seokjin sau khi tỉng dậy, nhìn thế tưởng thật, tưởng mình đã "đè" anh lúc uống rượu say nên hôm sau tới công ty, liền tránh mặt anh.

Namjoon chán nản. Anh giờ lại muốn cãi nhau với Seokjin nhiều hơn, bởi càng cãi nhau nhiều, anh càng khám phá được nhiều thứ từ tổng biên tập Kim. Mỗi lần cãi nhau với anh ấy, Namjoon như bị hút vào một chiếc hộp đầy thú vị.

Có thể nói, anh đã thích Seokjin từ lâu lắm rồi. Nhưng sao anh lại chọn việc cãi nhau để tìm hiểu người ta chứ?

Cả hai người đều kì quặc như nhau cả thôi.

Namjoon thả chú mèo xuống, nhìn điện thoại trước mặt.

Là Jungkook gọi.

Jungkook là em họ anh, em họ bên ngoại. Ngày mai, cậu sẽ chính thức tới toà soạn làm thực tập sinh. 

"Alo?"

"Anhhhhhh"
Jungkook kéo dài giọng

"Sao thế?"

"Mai em gặp tổng biên tập Kim đúng không ạ? Mai em phải mặc gì?"

Chà! Jungkook biết chuyện anh thích Seokjin, cậu nghĩ mai mình sẽ gặp anh rể tương lai luôn rồi, nên tính chỉnh trang một chút.

"Mai á hả? Cởi truồng tới đi."

Namjoon nằm ngả xuống ghế sô pha. Anh mệt rồi! Anh muốn nghỉ.

"..."

"..."

Thế rồi, Jungkook liền yêu cầu call video với anh.

Cậu dựa chiếc điện thoại vào chiếc gối, rồi đem quần áo hỏi thử Namjoon.

"Cái này được không anh? Áo đen khoác sơ mi trắng bên ngoài."

"Trông đáng sợ quá em!"

"Hay cái này? Áo caro quần jeans ống rộng?"

"Mày mặc thế này trăm lần rồi!"

"Hay em mặc quần lửng đen với..."

"Thôi đủ rồi! Mai mặc áo trắng quần jeans đi! Em điệu hơn cả anh rồi đấy!"

Jungkook nhấc điện thoại lên, dí sát vào mặt. Cậu soi xem mặt mình có có mụn không.

Namjoon cau mày. Anh khó chịu rồi. Nhanh chóng tắt máy, anh ném điện thoại ra cuối ghế sô pha, rồi chìm một giấc.

_________________

em đã quay trở lại rùiii

[SOPE] Khi Hoa Anh Đào Nở RộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ