Chương 27

7 0 0
                                    



Khi Vương Nguyên chuẩn bị khởi động xe, về công ty, cửa sổ xe bị gõ hai tiếng. Vương Nguyên hạ cửa sổ xuống liền nhìn thấy Vương Tuấn Khải đứng ở bên ngoài. Tuy rằng Land Rover rất cao, nhưng Vương Tuấn Khải thân hình cao lớn, cho nên còn phải hơi cong lưng.

Thời tiết có chút lạnh, hắn mặc áo gió mỏng màu đen, không có kéo khóa lại. Khi gió thu thổi quét qua, vạt áo bay bay thoạt nhìn tiêu sái cực kỳ. Vương Tuấn Khải còn mang kính râm. Khi hắn thuận tay tháo kính râm, trong nháy mắt, các đồng nghiệp của Vương Nguyên hút một hơi. Có khả năng bọn họ đều suy nghĩ.

Quá soái!

Vương Tuấn Khải nói:

"Vương Nguyên? Sớm như vậy đã tan tầm?"

Vương Nguyên nói lắp.

"Không... không... không... không phải, tôi đang muốn về công ty."

Vương Tuấn Khải gật gật đầu, nói:

"Tôi mới vừa về nhà, có việc gọi điện thoại."

Hắn nói, liền đứng thẳng lên, còn cùng Vương Nguyên phất phất tay. Vương Nguyên nhanh khởi động xe, trong nháy mắt đồng nghiệp hô to:

"Vương ca!! Nhìn đường!! Anh không thể thấy người ta soái hơn liền muốn giết người diệt khẩu a!"

Vương Nguyên nhanh đạp phanh lại, thiếu chút nữa đụng vào Vương Tuấn Khải . Nhanh chóng chuyển hướng xe, Vương Nguyên đỏ mặt lái xe đi. Vương Tuấn Khải nhìn xe vòng vèo đi không khỏi nhướng mày.

Vương Nguyên ngày mai còn phải đi hội trường triển lãm nghiên cứu. Cho nên hôm nay Vương Nguyên tính toán đi ngủ sớm một chút, liền không có đi xem quán.

Ngủ đến hừng đông, ước chừng 5 giờ, di động đột nhiên vang lên. Vương Nguyên mơ mơ màng màng. Vương Tuấn Khải khó chịu vì bị đánh thức, thiếu chút nữa đem di động của Vương Nguyên ném văng ra khỏi cửa sổ. May mắn Vương Nguyên phản ứng kịp thời, nhảy lên cứu lại di động của mình.

Vương Nguyên tiếp điện thoại, đối phương là Phùng Tam.

"Vương Nguyên, bạn cậu uống say, đem hắn mang về đi."

Vương Nguyên mê mang nói:

"Bạn tôi? Ai?"

Phùng Tam nói:

"A Lương."

Vương Nguyên vừa nghe, đầu đều lớn, trừng mắt nhìn Vương Tuấn Khải . Vương Tuấn Khải còn tức giận vì bị đánh thức không có để ý bị trừng mắt. Vương Nguyên nhanh tắt điện thoại liền thay quần áo. Vương Tuấn Khải nói:

"Đi nơi nào?"

Vương Nguyên nói:

"Đều là do chủ ý tệ hại của anh mang A Lương đi quán bar. A Lương hiện tại học hư, chạy tới quán bar uống rượu. Phùng Tam gọi tôi đi đem hắn trở về."

Vương Tuấn Khải không có biện pháp, đành phải bò dậy, lái xe đưa Vương Nguyên đi. Hắn sợ Vương Nguyên một mình không xử lý được.

Thời điểm Vương Nguyên đến, A Lương không ở sảnh quán bar, Phùng Tam chỉ chỉ toilet, nói:

"Đi phun rồi."

Vương Nguyên không có biện pháp, phải cùng Vương Tuấn Khải vào toilet. Liền nhìn thấy A Lương ôm bồn rửa mặt, đang ói mửa không ngừng, giống như muốn đem tim gan phổi thận đều nhổ ra.

Vương Nguyên không đành lòng, chạy nhanh qua khuyên bảo. A Lương phun ói một hồi, lúc sau dùng nước lạnh hất lên mặt. Súc súc miệng, hắn nhìn thấy Vương Nguyên đi tới, lại nhận sai người, ôm chặt Vương Nguyên, nói:

"Thanh Cốt......"


Trong nháy mắt, Vương Tuấn Khải mặt đều đen, lập tức đi qua túm chặt A Lương, đem A Lương cùng Vương Nguyên kéo ra. Vương Nguyên xoa xoa thái dương, nói:

"Nhẹ nhẹ chút, đem hắn mang về đi."

Hai người kéo A Lương say như chết chuẩn bị trở về. Liền nghe được âm thanh rất nhỏ trong toilet. Hình như là tiếng khóc thút thít. Thời điểm trời tờ mờ sáng nghe âm thanh này rất là dọa người. Vương Nguyên còn tưởng rằng gặp quỷ, một chút lông tơ dựng ngược, cũng không dám đi.

Liền nghe được giọng nói:

"Tiên... tiên sinh, đừng......"

Một giọng khác cười ôn hòa, nói:

"Tiểu Vũ, em biết chân tôi không tốt, tự mình tới, được chứ?...... Bé ngoan."

Vương Nguyên tức khắc trong đầu ầm vang.

Thế nhưng chơi ở toilet. Trúng giải thưởng lớn!

Vương Nguyên xấu hổ muốn rời đi, bất quá giọng kia thập phần quen tai. Cẩn thận nghe thế nhưng là Liêm tiên sinh. Một giọng khác cũng thực quen tai, thực trong trẻo, là người trẻ tuổi kia.

Vương Nguyên tức khắc cảm giác các đồng nghiệp phổ cập kiến thức không đáng tin cậy. Cái gì mà si tình, Liêm tiên sinh rõ ràng đã có người yêu, hơn nữa là trợ lý bên cạnh.

Vương Nguyên không dám núp góc tường nghe lén, nhanh cùng Vương Tuấn Khải dìu người đi.

Trời đã sáng, Vương Nguyên cũng không cần ngủ, rửa mặt thay đổi quần áo liền chuẩn bị đi làm. Hôm nay Vương Tuấn Khải cần dùng xe. Hắn nhận một đơn hàng trừ tà. Vương Nguyên liền ngồi xe buýt đi công ty.

Buổi chiều Vương Nguyên còn phải đi hội trường nghiên cứu tình hình. Vương Tuấn Khải nói buổi chiều hắn có thể trở về, đến lúc đó đi hội trường đón Vương Nguyên.

Vương Nguyên tuy rằng tỏ vẻ không cần, quá phiền toái hắn. Bất quá Vương Tuấn Khải đã quyết định là không đổi được.

Buổi chiều Vương Nguyên cùng đồng nghiệp tới hội trường. Nhà triển lãm phi thường lớn, tất cả đều được Liêm tiên sinh thuê. Trong hai ngày cần bố trí lại nơi này, chuẩn bị bắt đầu triển lãm, thời gian thực gấp gáp.

Mọi người đi vào nhìn một vòng. Bọn họ lúc trước cũng từng bố trí sân khấu cho công ty khác ở chỗ này, cho nên cũng coi như là ngựa quen đường cũ, thực mau liền bắt đầu kế hoạch.

Liêm Thần An còn tự mình tới. Hắn ngồi ở trên xe lăn, phía sau là người trẻ tuổi tên Tiểu Vũ, còn có một ít trợ thủ. Liêm tiên sinh thực khách khí, cũng không khắc nghiệt, nói:

"Các vị vất vả. Bởi vì thời gian có hạn, cho nên còn mong mọi người thông cảm."

Vương Nguyên thật là vui mừng. Liêm tiên sinh không giống mấy khách hàng cha chú chanh chua khác. Thái độ khách khí lại ôn hòa làm mấy người trong nhóm thiết kế của Vương Nguyên cảm thấy vui vẻ. Vương Nguyên khách khí nói:

"Liêm tiên sinh, ngài nói quá lời."

Bọn họ đang nói chuyện, đột nhiên có người đi vào. Bảo an ngăn cản, nhưng người nọ lại trực tiếp xông tới, thái độ phi thường cường ngạnh.

Là một người trung niên hói đầu, mặc một thân tây trang sang quý, thoạt nhìn là kẻ có tiền. Thực trùng hợp bọn họ lúc trước đã cùng người này hợp tác. Người này họ Tiền có một công ty lớn.

Tiền tiên sinh đi vào, hướng về phía Liêm tiên sinh xông tới, giống như muốn đánh nhau. Người trẻ tuổi nhanh ngăn ở trước mặt, Liêm tiên sinh lại nâng lên tay ngăn lại động tác, nói:

"Liêm Vũ."

Khải Nguyên ---- NHÀ HÀNG KỲ QUÁI VÀO BAN ĐÊMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ