22. Kẻ trong tim

536 70 2
                                    

---
Cốc cốc...

Tiếng gõ cửa vang lên trước cánh cửa phòng Izana. Jiyon đang có một suy nghĩ kì lạ, một suy nghĩ mà ngay khi Takemichi thừa nhận rằng cậu là người du hành thời gian thì cái suy tính ấy đã diễn ra.

-Có chuyện gì sao.. Taksuki-san?

Izana có chút mơ màng, cậu vừa mới thức dậy sau giấc ngủ trưa ngắn ngủn. Còn lý do tại sao lại lễ phép thì cậu còn nhớ như in cái lần mà cậu một mực xưng hô không lễ phép thì bị nhốt trong phòng cả ngày, là nhốt trong phòng trắng tinh, không đồ đạc, không có đồ ăn và chỉ vỏn vẹn một chai nước làm cậu chán nản, chán tới ngán luôn! Dù sao chỉ là xưng hô vài tiếng, không có chết người!

-Vào phòng rồi nói!

Jiyon ám chỉ phòng Izana, mặc kêu dáng vẻ có phần bất mãn của cậu. Nắm lấy đôi bàn tay thô rát, nghĩ lại bàn tay mềm mại hơn tay Izana, Jiyon có chút cảm thấy bản thân còn sướng chán!

-Được rồi! Quyết định vậy đi!

Jiyon kiên quyết nói, nó đã suy nghĩ kĩ rồi. Kế hoạch này sẽ giúp đỡ phần nào cho cậu nhóc Takemichi và cũng đá bay luôn cái lý do không có gì làm thì đi phá rối của cậu nhóc Izana, dạo này cậu sôi nổi hẳn. Có lẽ niềm háo hức khi đi học lại đã bị thực tế dội cho một gáo nước lạnh, cậu nhân ra rằng bản thân lại bị lời ngon ngọt của Jiyon lừa lần nữa... Thật nhục nhã! Nếu Izana mà làm kế hoạch này thì đảm bảo thời gian thì thiếu dù năng lực có thừa sẽ linh ứng trên người cậu những ai quan tâm chứ?!

-Không, có chết cũng không!

Cậu đã không tin vào lời nói điêu toa của cô nàng trước mặt, gương mặt cậu hiện rõ sự bất mãn.

Jiyon nhìn cậu một hồi lâu rồi mới thở dài, lặng lẽ thỏa hiệp.

-Tôi sẽ kể cho cậu nghe về quan hệ của tôi và Sano Shinichiro

Izana chỉ chờ có thế, lập tức đồng ý kế hoạch không chút ích lợi với cậu. Vốn dĩ cậu cũng chẳng để tâm, chỉ là nghe lõm từ Karen một ít thứ thú vị, nhận ra rằng mối quan hệ của Shin và Jiyon rất khó nói làm cậu nổi lòng tò mò những chẳng ai chịu nói hoặc chỉ toàn tin vịt làm cậu càng bức rức. Chỉ mắng mấy bà hàng xóm không phải nhiều chuyện lắm sao? Gì mà thông tin vặt không thế kia???

-Nhưng "Hanagaki" quan trọng tới thế sao?

Cậu mím môi, giờ cậu cảm giác có chút ghen tị, tại sao Jiyon lại lập nên một kế hoạch chỉ để hỗ trợ hắn ta?

-Ừ, cậu nhóc đó xứng đáng được trợ giúp của tôi...

"Một lần đầu tiên và cũng là cuối cùng, tôi muốn giúp nhóc anh hùng nhỏ ấy"

Jiyon hơi rũ mắt, hồi tưởng lại quá khứ.

/đó là một thời gian khó khăn của nó, Jiyon như được xoa dịu bởi sự ấm áp của cậu anh hùng nhỏ./
____

Mưa rơi, khung cảnh mờ ảo của màn đêm nơi Tokyo phồn hoa hôm nay thật lạ, im lặng và thanh bình.

Bóng người lửng thửng bước đi, bên cạnh gã là một con chồn lông vàng, đôi mắt nó bạc sáng lên trong màn đêm thật qủy dị. Gã ta bước đi dưới mưa, bàn tay gầy cuộc nắm lắm cây dù đen hơi cũ.

Tokyo Revenger | CrowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ