Jongseong được sáu tuổi khi cả nhà nó chuyển về nhà mới.
Nó lưu luyến nhà cũ lắm cơ, gần nhà cũ có công viên, có xích đu, mấy bạn hàng xóm nuôi cún hay mang cún ra công viên chơi cùng nó nữa. Jongseong đẩy cổng bước vào, trên vai là balo gắn đủ thứ huy hiệu, kéo thêm cái vali cũng đầy sticker không kém, nó nheo mắt ngắm nhìn ngôi nhà mới, cũng đẹp đấy, nhưng mà ở đây yên ắng quá, không có sôi động như nhà ở Mỹ. Jongseong là đứa hoạt bát hướng ngoại, tất nhiên thấy yên tĩnh thế này là nó đã có chút không bằng lòng rồi. Thằng bé níu áo ba, mặt nhăn tít lại.
"Ba ơi, ở đây chán quá ò"
Ba Heechul nhìn bản mặt bí xị của Jongseong, không hề thương tiếc mà cốc đầu nó một cái, thản nhiên đáp lời.
"Chỗ này đắt tiền con ơi, chỗ đắt tiền không bao giờ chán"
Được rồi, nhõng nhẽo với ba không có tác dụng, Jongseong lại lon ton đi kiếm anh trai, nó rất mong anh trai mủi lòng mà dẫn nó đi công viên mỗi chiều, nó tiếc mấy bạn cún yêu lắm rồi.
"Anh Jun ơi, ở đây chán quá, hông có gì chơi hết"
Anh trai nó đang cố gắng mang thùng đồ to oạch lên xe đẩy, nó cũng muốn giúp anh, nhưng mà nó bé xíu, thùng đồ thì to, nó sợ nó giúp anh rồi thùng đồ đè bẹp người nó mất. Jun chỉ đẩy đẩy nhóc con đứng tránh qua một bên, chỉ tay ra phía đường lớn.
"Từ cổng nhà mình đi thẳng rẽ trái có công viên đấy, không sợ lạc thì ra đó chơi đi"
Đương nhiên là Jongseong không sợ lạc, nó lớn rồi, sáu tuổi lận đó, người lớn sáu tuổi thì không có sợ lạc đâu, nên Jongseong nhìn theo tay anh chỉ là ôm balo chạy biến, hi vọng công viên này cũng có các bạn cún yêu cho nó chơi cùng.
"Chạy từ từ thôi! Cẩn thận xe cộ đấy!" - Jun gọi với theo, làm ba Heechul ở tầng trên phải chạy ra ban công xem có chuyện gì.
"Jongseong đi đâu đấy?"
"Con đi ra công viên ạ!" - Jongseong đứng dưới đường nói to.
"Đừng có nhét con cún mèo nào vào balo đấy! Ba mày hết tiền đền rồi!"
Ba Heechul cũng không phải là nói cho vui, hồi ba tuổi Jongseong đi chơi Disneyland, trông thấy con cún chạy loăng quăng thì tưởng là vô chủ, liền bế luôn về nhà làm chủ nó đi tìm cả ngày trời. May là trích xuất camera mới thấy được thủ phạm ôm cún nhà mình đi, lần đó Heechul phải xin lỗi hết hơi rồi người ta mới tha cho thằng nhóc nhà anh. Giờ về Hàn nó cũng vậy thì chết.
Jongseong trề môi, hồi đó nó mới ba tuổi chứ mấy, đâu biết gì đâu, bây giờ nó hẳn sáu tuổi, là hai lần ba tuổi, là ba năm sau khi nó được ba tuổi, ba năm lận, dĩ nhiên bây giờ nó chừa rồi. Jongseong ôm balo chạy theo hướng dẫn của anh trai mà ra công viên.
Công viên rộng quá trời, Jongseong thì bé xíu, nó đeo balo trên vai chạy tứ tung, mà ở đây cũng không có nhiều người, cũng chả có cún yêu. Jongseong dỗi, đôi chân ngắn cũn chạy ra đài phun nước, lôi tập tô màu trong balo ra rồi hí hoáy tô tô vẽ vẽ, chẳng để ý trước mặt mình có người lạ.
"Cho tớ chơi với được hông?"
Jongseong giật mình nhìn lên, trước mặt nó là một bạn cũng nhỏ xíu giống nó, mắt thì tròn xoe còn tóc bạn xù xù giống poodle, nhưng mà nhìn tổng thể thì bạn giống golden retriever hơn. Jongseong há hốc miệng, nhà mới thần kì ghê, công viên ở nhà cũ có mấy bạn cún yêu thôi, còn ở đây là có bạn giống cún yêu luôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[SVTxENHA/JAYKE] Chó con và tập tính của chó con
FanfictionChoi Seungcheol ngửa mặt lên trời mà than, than như thở, tự hỏi trời tại sao trời ban cho thằng con lì Cheolsu mắng mỏi miệng lại còn thêm cún con thích bỏ nhà theo trai. Writen by Ktothebin.