🍚🐶 Cơm tró nhưng là tui đi chôm =)))))

739 48 0
                                    

(Trước khi mn đọc thì tui xin nói xíu là chap này tui lấy từ chương 35 của truyện "Vụng trộm không thế giấu" nha. Tại dạo này tui đang đọc truyện tranh này mà chờ ra chap mới lâu quá nên đi đọc luôn truyện chữ mà truyện chữ có chap này thấy cũng vui vui nên muốn đem về chuyển ver cho mn đọc. Cơ mà tui hông biết làm sao để xin phép tác giả (vì tác gỉa người Trung thì phải) với cũng không biết người dịch truyện là ai để mà xin luôn. Vì thích quá nên tui đăng thành chương này cho mn cùng đọc giải trí cho vui chứ k vì bất kì lí do nào nữa hết. Tui cũng sẽ sửa một tí cho phù hợp. Nếu bạn dịch truyện có yêu cầu tui gỡ chương này thì tui sẽ gỡ, còn không thì tui sẽ vẫn để đây cho mn cùng đọc nhen >v<)

Choi Soobin vừa mới mổ ruột thừa xong mà mẹ anh thì lại tăng ca khá bận vậy nên Sora đã xin được đến bệnh viện chăm sóc anh. 

Hôm nay vừa tan học xong là Sora mang giúp quần áo, đồ đạc từ nhà đến bệnh viện cho Soobin. Lúc Sora đến bệnh viện là khoảng 8h. Cô đi vào trong phòng bệnh, thấy ở giường đối diện đã thêm một ông cụ tầm 60, 70 tuổi, ngồi bên cạnh còn có một người đàn ông trung niên, có vẻ là con của ông. Còn có một đứa bé khoảng 3 tuổi đang cười đùa.

Sora để túi lên bàn. Nghe thấy động tĩnh, Soobin quay đầu sang, mí mắt khẽ giật:

- Sao em mang nhiều thứ tới thế?

Sora mệt mỏi thở hổn hển, lập tức ngồi xuống ghế, cởi áo khoác ra.

- Cũng đâu có nhiều, toàn là thứ cần thiết cả mà.

Soobin nhìn vào túi, chậm rãi nói:

- Em mang nhiều quần áo đến làm gì?

- Em mang hai bộ quần áo, có cả một cái áo khoác, lúc anh lạnh có thể mặc thêm.

Sora  lấy bình nước ra, uống một ngụm.

- Em mang cả sạc pin tới cho anh rồi nè.

Soobin ừ một tiếng rồi hỏi: 

- Đã ăn tối chưa?

- Em chưa ăn.

Lúc này Sora mới nhớ tới chuyện này, cũng không cảm thấy đói.

- Vừa tan học em đi luôn. Lát nữa em ăn cũng được.

Nghe thấy thế, Soobin nhìn cô: 

- 8h rồi mà em còn chưa ăn cơm.

Sora cầm thanh chocolate ăn tạm, tiện tay lấy điện thoại ra xem tin tức.

- Em cũng không đói lắm, lát nữa ăn cũng được.

- Bây giờ đi ăn luôn đi.

- ... 

Sora nâng mắt, tâm tình không tốt lắm. 

- Cũng đâu phải là em không ăn. Em cầm nhiều đồ tới như thế, anh cũng phải để em ngồi nghỉ đã chứ.

Ông lão giường bên đột nhiên lên tiếng, cười tủm tỉm nói: 

- Chàng trai, đây là vợ cậu hả?

- ...

Cơn tức giận của Sora tiêu tan trong nháy mắt. Cô ngẩng phắt đầu lên, suýt chút nữa bị nghẹn chết. Mặt Soobin đơ ra một hồi, đột nhiên cười, giọng điệu như thể lời nói vừa rồi rất hoang đường.

| Soobin | Bạn trai part timeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ