Chap 6

295 25 5
                                    

Michi- "Hộc-..hộc"

Em giật mình tỉnh khỏi giấc ngủ, mồ hồi nhễ nhại làm ước hết chiếc áo em đang mặc kia

Takemichi- *R-rốt cuộc giấc mơ kinh khủng đó là sao..?*

Takemichi- "Phùuu- bình tĩnh nào Takemichi!! Đó chỉ là mơ thôi! Manji-nii không thể làm điều đó được..Haru-nii sẽ không sao hết haha.._"

Em tự trấn an bản thân mình, khi đã bình tĩnh được một chút em quay qua nhìn chiếc đồng hồ để trên chiếc tủ nhỏ kia

Michi- *3:45, sớm quá nhỉ? Ngủ tý lát dậy cũng không sao đâu ha*

Em quyết định sẽ ngủ một lát nhưng em lại chẳng thể chìm vào giấc ngủ, đôi mắt hướng lên phía trần nhà. Liệu giấc mơ đó có thành sự thật không nhỉ? Huhu- em lo quá đi mất thôiii

Vì không ngủ được nên em quyết định đi ra phòng làm bánh mì kẹp và pha sữa, mấy cái này đối với em là đơn giản tất! Mẹ em lúc còn sống là luôn làm những điều này cho em và em cũng là một người tiếp thu khá nhanh nên có thể bắt chước theo mà làm một cách dễ dàng

Dù mùi vị và hình thù không được ngon và đẹp mắt lắm nhưng như vậy cũng được rồi chứ ha!

Em đang lúi húi làm chiếc bánh kẹp kia thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân đang đi tới gần phía em và cất giọng nói

Izana- "Sao nhóc con dậy sớm thế?"

Em quay đầu nhìn lại tên kia rồi đáp

Takemichi- "Ah- Iza-nii, do em không ngủ được"

Anh đi tới chỗ em đang đứng và ôm chầm lấy em làm em có hơi giật mình

Anh để đầu mình dựa vào vai em, đáng ra là một khung cảnh lãng mạn các thứ mà cái này nó hơi lãng xẹt vì em thấp hơi anh tận 2 cái đầu nên lúc anh cúi xuống ôm Michi í trông buồn cườiiii

Izana- "Michi-chan giỏi ghê nha, biết tự làm đồ ăn luôn"

Takemichi cười nhẹ đáp lại anh- "Hì hì- Iza-nii quá khen"

Izana- "Ước gì được ôm Michi mãiii"

Takemichi- "Ểh- ngày nào anh chả được ôm emm?"

Izana- "Hahaha- thôi anh đi ra ngoài mua ít đồ tí, bye Michi-chan"

[Chụt] Em hôn vào má và chào tạm biệt anh, dù chỉ hôn vào má nhưng cũng đủ khiến anh đây sung sướng cả ngày, vừa bước ra khỏi cửa mặt anh đây không thể nào mà phè phỡn hơn được

Còn về phía em thì đi tới đóng cửa xong em quay lại căn bếp kia làm cho xong chiếc bánh, sau đó là đi pha một cốc sữa ấm nónggg

Làm xong đồ ăn em liền mang ra phòng khách rồi bật chiếc TV kia lên để xem chương trình yêu thích của mình

Aaa- quá đãaaa

Sau một tiếng đồng hồ ngồi cạp chiếc bánh kia và uống hết cốc sữa thì em lăn ra ngủ

Phải!! lăn ra ngủ đó!!

Hồi này còn không ngủ được cơ mà? Sao vừa ăn cái là ngủ được liền vậy kìa_

Lúc này Shinichirou vừa mới dậy và bước ra khỏi phòng, vừa bước ra tới phòng khách đã nhìn thấy em ngủ say trên chiếc ghê sofa kia mà anh không khỏi bật cười, sao mà giống Mikey thế kia? Vừa ăn xong là lăn ra ngủ luôn

[𝗔𝗹𝗹𝗧𝗮𝗸𝗲𝗺𝗶𝗰𝗵𝗶] 𝙀𝙢 𝙡𝙖̀ 𝙎𝙖𝙣𝙤 𝙏𝙖𝙠𝙚𝙢𝙞𝙘𝙝𝙞? DROPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ