Cuộc đời là những điều bất ngờ. Điển hình như Takemichi, đang yên đang lành tự nhiên bị bắt cóc.
Em không hiểu cái mẹ gì đang xảy ra, đang đi trên đường ăn khoai tây chiên ngon lành. Tự nhiên hai thằng cao to đen hôi nhảy ra bụp em trói vào bao tải như con heo.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, và Takemichi thì ngày càng căng thẳng. Hiện tại có vẻ em bị cho lên xe ô tô rồi. Tay chân bị trói chặt, bao tải cũng chật. Nhưng không biết tại sao, Takemichi lại cảm giác được chất liệu vải bao tải rất tốt. Còn có mùi nước hoa hồng.
Lẽ nào bắt cóc cũng phải trang bị đồ nghề đến vậy à?
Không biết thời gian trôi qua bao lâu. Cuối cùng Takemichi cũng yên vị. Bao tải bị mờ ra, trước mặt cậu là đôi mắt thâm quầng như gấu trúc, làn da trắng dã thiếu sức sống, và mái tóc trắng xõa lù xù. Ánh đèn chiếu từ phía dưới lên càng làm tăng độ kinh dị.
"AAAAAA, MẸ ƠI CỨU CON, BỚ LÀNG NƯỚC CỨU TÔI, CÓ MA"
Mặc kệ hai tay lẫn chân đều bị trói, Takemichi lắc mình di chuyển như con sâu. Còn Mikey hoang mang chưa hiểu cái mẹ gì, đến lúc định hình lại thì con sâu béo đó đã lăn xuống giường.
Con sâu béo ục ịch di chuyển đến cánh cửa, xem đó như thiên đường mà lao vào. Nhưng thiên đường từ chối nhận, sâu béo bị con ma kéo lại.
Nhìn con ma vươn móng vuốt Takemichi càng sợ hãi. Càng ra sức giãy đành đạch, chợt Mikey tát vào mông em, tiếng chát oan nghiệp xé tan không khí u sầu.
"Mày có chịu yên cho tao chưa? Mẹ nó, giãy gì lắm vậy"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Takemichi ti hí nhìn ra phía sau. Thì thấy gương mặt thâm quầng như đít nồi nhìn em đầy bực tức. Máu rén nổi lên, Takemichi co người lại bảo vệ cho đuýt vàng đuýt bạc.
"Mi-mikey?"
Đối phương cũng nhận ra mình, nếp nhăn trên trán hắn giãn ra chút ít. Mikey bước lên giường, từ từ ép sát Takemichi xuống dưới thân mình. Gương mặt hắn lạnh tanh:
"Cuối cùng mày cũng tỉnh táo lại rồi. Đỡ mất công tao phải đập mày"
"Mày, mày định làm gì tao"
Takemichi nuốt nước bọt lo sợ nhìn Mikey. Đối phương không giống như ngày trước cười hi hi ha ha khẹc khẹc với em. Sát khí chẳng khác gì dân xã hội đen.
"Tao làm gì, lát nữa mày biết liền thôi"
Roẹt, quần áo Takemichi bị Mikey xé cho tan nát. Thân thể nhỏ bé bại lộ trong không khí.
"À, còn phải cởi dây ở đây nữa, không sao lát nữa có thể banh chân mày ra được"
Banh chân? Mikey đang nói cái gì vậy?
Dù là trai tân nhưng Takemichi không ngu. Hành động của Mikey biểu hiện rằng hắn đang muốn hiếp cậu.
Em thật sự không hiểu, bản thân Mikey đột nhiên biến mất 12 năm. Giờ lại đột nhiên xuất hiện bắt cóc em. Xé đồ, đánh mông, còn sờ mó vùng nhạy cảm của em. Và giờ thì muốn hiếp em.
Takemichi hoang mang ngẩn ngơ không hiểu nổi, còn Mikey thì vươn tay tháo dây trói ở chân. Nhưng tháo mãi tháo mãi, dây trói vẫn yên vị không lay động gì.
![](https://img.wattpad.com/cover/298804577-288-k935862.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
{AllTake}R18♡Pỏn và đách có gì ngoài Pỏn
FanfictionCảnh báo: OOC, sẽ có ooc nhân vật °Fic được sinh ra để phục vụ cho nhu cầu vã pỏn của tôi và các cô trong shipdom. Không viết các cp ngoài allTake °KHÔNG MƯỢN Ý TƯỞNG, KHÔNG CHUYỂN VER ° Không tiếp người ăn tạp trừ TakeAll với allTake, và làm ơn đ...