Chap 14

940 119 8
                                    

Buổi tối hôm qua quá mãnh liệt, cả người cậu chổ nào cũng nhứt mỏi.   
                    
Sanzu ôm cậu quá chặt, cậu không thể thoát khỏi gọng kìm này. Takemichi nhẹ nhàng nhích ra từ từ khỏi vòng tay hắn.   
                     
Muốn đi vệ sinh a.   
                     
Lúc nào cũng vậy, Sanzu giữ chặt cậu đến khó chịu. Làm sao vậy, keo con chó cũng không dính bằng.   
                     
Khó khăn lắm cậu mới thoát khỏi người hắn mà vào nhà vệ sinh giải quyết nỗi buồn.    
                     
Điện thoại cậu lúc này lại nhảy lên thông báo tin nhắn đến, số điện thoại lạ.   
                     
[ Cần cậu làm chứng tên cướp đã làm tôi bị thương, hẹn cậu 7h tối nay tôi sẽ tới đón]   
                     
Gì vậy trời ?!!! Ai biết gì đâu tự nhiên lại lôi cậu vào. Cậu nhắn lại với Y 
                     
[ không phải tên cướp lúc đó bị túm cổ rồi sao? ]                        

Cảnh sát chổ đó làm việc kiểu gì vậy.                         
[ Gặp sẽ giải thích rõ với cậu].                        

Quỷ mới đi gặp anh. Takemichi trong lòng đổ 3 sọc đen thầm nghĩ.     
                     
[ Tay tôi còn đau lắm] .   
                     
Mông tôi còn đau hơn này. Nghĩ vậy nhưng cậu cũng không thật sự dám nói vậy với Chiko.                       

[ Tôi có chuyện muốn nói về Sanzu].   
                   
[ Hắn thật sự thật lòng với cậu sao ? ].   
                     
Takemichi có chút chần chờ không biết nên thế nào, cậu bảo sẽ sắp xếp công việc nếu có thời gian sẽ liên lạc lại với Y.   
                     
Mặc dù Sanzu dấu cậu rất nhiều chuyện nhưng cậu hiện tại rất tin tưởng Sanzu. Những chuyện quá khứ đen của hắn cậu nhất định không để ý.   
                     
Chỉ e.   
                                        
____________________                        

Sanzu nhìn người đang nằm trong lòng mình ánh mắt xa xăm, hắn vuốt ve sườn mặt cậu, từ từ lần tới cần cổ trắng ngần. Từ từ xiết chặt tay lại ánh mắt ngày càng âm trầm.   
                   
- ưm...   
                   
Takemichi đang ngủ cảm nhận được nguy hiểm, cậu nhíu mày rên từng tiếng khó khăn.   
                   
Sanzu nhìn cậu lại nhìn tay mình, hắn hoảng loạn vội buông tay ra.    
                     
Tại sao vậy chứ ? Cái thứ u ám trong người hắn lúc nào cũng muốn khống chế hắn. Thì thầm bên tai hắn.                       

" Phế em ấy đi, em ấy không còn khả năng đi lại sẽ không thể rời khỏi mày."                       
" Đợi đến lúc em ấy nhớ lại mày nhất định sẽ hối hận "   
                     
" Mày sẽ giữ được em ấy sao"                         
....                         

Ánh mắt Sanzu co lại, khuôn mặt vặn vẹo tới biến thái khó coi.   
                   
Câm miệng lại cho tao.   
                     
Người thắng là tao, nhớ lại thì sao chứ ? Có thể chạy thoát khỏi tay sao?   
                                                             
Sanzu bình tĩnh lại đôi chút, hắn yêu thương mà hôn hôn lên gò má cậu. Vỗ về cậu ngủ thật ngon.   

[Santake] Theo Đuổi Sát NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ