Chap này hoàn toàn là kinh dị, trình độ cũng nghiệp dư thôi nhưng ai thấy mình không thể đọc dù chỉ một tí kinh dị thì out ngay đi nhé:')
Coi như đổi gió ngày Halloween nè:)—————————
"Anh xong chưa đấy? Em ở ngay dưới nhà đợi anh rồi này."Sunoo kéo rèm cửa, xác nhận nhìn thấy một bóng hình thân quen đứng ngoài cửa ngó lên nhìn mình, em cúp điện thoại, khoác áo cầm theo cái túi rồi vội vã xuống nhà.
"Anh đây, xong rồi."
"Sớm hơn bình thường 15 phút, giỏi lắm hyung."
Jungwon đưa tay xem đồng hồ, gật gù rồi vỗ vỗ đầu Sunoo khen thưởng, ủa rồi đứa nào là em?
"Đi nhanh thôi không muộn mất."
Đến được công viên giải trí đã là chuyện của nửa tiếng sau. Hai người chơi đủ trò, trên đường còn ăn rất nhiều món nữa.
Chơi vui là thế, nhưng Sunoo chợt nhớ ra còn một điểm nổi tiếng mà cả hai chưa chơi trong cả ngày hôm nay:
"Jungwon, chúng ta tới nhà ma đi!"
Jungwon ngay lập tức nhăn mày.
"Không, em không vào cái đấy đâu."
"Đi màaaaaaaa, đi đi, đi với anhhhhhhhh!"
Sau một hồi thuyết phục cuối cùng Sunoo cũng thành công kéo cậu em đi vào nhà ma cùng mình.
Thoạt đầu, tất cả đều rất bình thường, những bộ tóc giả, con ma ghê rợn được treo sẵn để hù doạ. Jungwon đặc biệt ấn tượng với con ma đeo mặt nạ cầm cưa kéo mấy cái ong cả tai, Sunoo đã ré lên khi nhìn thấy nó, điều này khiến Jungwon đang sợ hãi cũng phải bật cười đau bụng.
Hai người đi tiếp, bỏ lại sau con ma cầm cưa đứng lặng một chỗ nhìn cả hai, tiếp tục chuyến đi nhà ma đầy tiếng thét để tìm được lối ra.
Dần dần, những con ma không còn xuất hiện nữa, mấy cánh tay, những bộ phận, tóc giả máu me treo đầy. Không biết vì lí do gì, cả Sunoo và Jungwon cùng rợn hết cả tóc gáy lên, thế này cũng thật quá rồi đi?
Nơi này có đề bảng tên là Đường Hầm Chào Đón, những cánh tay rũ xuống như để vẫy chào bọn họ. Jungwon nắm chặt lấy tay Sunoo, đan thật chặt. Không hề giống với những gì họ đã trải nghiệm từ trước đến giờ, khi băng qua đường hầm, những cánh tay chạm vào và bộ tóc rủ xuống đều khiến họ ớn lạnh, cảm giác như có gì đó đang nắm chặt lấy da thịt bọn họ kéo lại vậy.
Nó chân thực và đáng sợ đến quỷ dị.
Đến lúc thoát khỏi đường hầm, họ tiếp tục tiến đến một căn phòng khác. Từ nãy đến giờ, như các bạn đã biết, không khí của nhà ma để phù hợp sẽ thường được sắp đặt ánh đèn màu đỏ, căn phòng này cũng vậy. Nó đỏ, rất đỏ, nhưng những màu đỏ này như in vào luôn lên tường, thậm chí lúc đặt tay lên để mò mẫm đường đi, Sunoo còn thấy nó cứng cứng, như cái gì đó đã khô lại.
Cứ đi và đi, cho đến khi bọn họ nhận ra điểm bất thường.
Sao đi mãi lại không có lối ra?
"Anh muốn gọi nhân viên."
Sunoo sợ hãi nắm chặt lấy toàn bộ cánh tay của Jungwon, cậu cũng không khác gì cố đứng thật sát vào em.
BẠN ĐANG ĐỌC
[YangSun] Sunoo có một bé bồ đáng yêu tên là Jungwon.
Fiksi PenggemarƠ, mà ai là bé ý nhỉ? Mình nhớ Pocketz quá nên fic này ra đời:) mỗi chap là một câu chuyện khác nhau~