Mở đầu cho vòng lặp bất tận

1.2K 169 24
                                    

"Shouto, tôi sẽ giải thích với anh mọi chuyện sau khi tôi trở lại."

"Katsuki, hôm nay là hôn lễ của chúng ta. Em không thể để anh một mình lo liệu hết mọi chuyện được."

"Katsuki, làm ơn hãy trả lời điện thoại đi. Coi như anh xin em đấy. Lễ đường thiếu đi em thì còn ý nghĩa gì nữa chứ."

Một giờ, hai giờ. Sảnh lễ đường ngày càng nhiều khách khứa ra vào. Shouto ở trong phòng riêng liên tục gọi vào số máy của một người, nhưng đợi mãi cũng chỉ có tiếng trả lời máy móc của hệ thống tự động.

Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì, đừng bỏ anh ở đây một mình.

Shouto thầm cầu nguyện.

Sau cùng, tiếng nhạc chuông quen thuộc cũng vang lên, và Shouto gần như chộp lấy nó ngay lập tức. Không đợi người bên kia mở miệng đã lớn tiếng hỏi dồn dập.

"Katsuki, em đang ở đâu? Chỉ còn vài phút nữa là buổi lễ bắt đầu rồi--"

"Xin lỗi ngài, ngài có phải là anh hùng Shouto không? Chúng tôi gọi đến... là muốn thông báo cho ngài một tin xấu."

Lúc Shouto đến hiện trường cũng vừa kịp lúc nhìn thấy người ta đặt Katsuki vào trong một cái túi đen tuyền. Gã đứng thừ người ra, nhìn chằm chằm cảnh tượng đó mất một lúc. Shouto không biểu hiện sự đau thương ra ngoài mặt, nhưng ánh mắt gã lúc này gần như đã bị màu sắc của sự tuyệt vọng nuốt chửng.

Một anh hùng đang đứng tường trình với cảnh sát gần đó nhìn thấy gã thì vội chạy đến. Bối rối không biết phải bắt đầu từ đâu, vậy nên trước tiên anh ta đã cúi đầu gửi lời chia buồn đến với Shouto.

"Dynamight đã cố gắng hết sức để thoát ra nhưng sức công phá của mớ thuốc nổ đó lại quá mạnh."

Shouto nhắm mắt lại một cách vô thức và sau khi mở mắt ra lần nữa, sự tuyệt vọng nhanh chóng bị gã bỏ lại phía sau.

Shouto hướng thẳng phía Katsuki đang nằm mà đi tới. Bộ lễ phục màu trắng chẳng mấy chốc đã bị khói đen và bồ hóng làm cho bẩn mất một vài chỗ, nhưng trông mặt gã bây giờ như chẳng hề bận tâm đến những điều cỏn con ấy. Không còn gì trên đời có thể thu hút sự chú ý của Todoroki Shouto, chỉ trừ cậu trai đang nằm bất động ở trước mặt gã.

Katsuki hai mắt nhắm nghiền, sinh mệnh đã ngừng đón thời gian. Cơ thể không mấy lành lặn được các nhân viên y tế giúp đỡ tìm kiếm các bộ phận và đặt vào bên trong túi xác. Shouto dừng chân ở trước nơi cậu nằm, đánh mắt ra hiệu cho người mặc đồ trắng kia ngưng lại hành động kéo chiếc phéc mơ tuya nhằm đóng lại túi xác.

Gã khom người, dưới ánh mặt trời chói chang của buổi trưa hè, đặt một nụ hôn lên mũi Katsuki.

"Đừng bỏ anh lại một mình" Shouto lầm bầm chỉ vừa đủ cho gã và cái xác trước mặt nghe. Song, Katsuki lúc này đã không còn cơ hội đáp lại Shouto được nữa. Khuôn mặt cậu gần như đã biến dạng, môi nứt toạc khép kín và cái trán nhỏ đầy máu đã sớm khô quắt và bện chặt vào da thịt.

Cuối cùng, lời tạm biệt được Shouto giữ lại trong lòng. Gã đưa tay kéo nốt phần phéc mơ tuya trên chiếc túi, quay sang đặt bút kí tên vào phần xác nhận thân nhân.

[TodoBaku] 7 ngày đen tối của BakugouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ