Chương 17

832 111 23
                                    

"Chính Quốc, cậu dừng lại chút đi."

Chính Quốc ngẩng đầu, nét mặt cậu thay đổi: "Sao vậy?"

Trạch Vũ đưa tay ra sau tai cậu, tiếp theo cậu ta thổi nhẹ rồi kéo ra một cái móc khóa.

"Đây là móc khóa chibi Châu Kiệt Luân!" Chính Quốc cười tít mắt.

Trạch Vũ gật đầu, "Tặng cậu."

Nhìn thấy Chính Quốc đang chăm chú ngắm nghía cái móc khóa, nhân lúc cậu không để ý thì Trạch Vũ đã sát lại gần hơn, chỉ là khoảng cách đã bị thu hẹp lại rất nhiều và nếu Chính Quốc ngẩng đầu thì giây tiếp theo cậu môi sẽ chạm môi với Trạch Vũ.

Và Chính Quốc vẫn chưa nhận ra điều đó.

Tiếng cửa kéo vang lên, làm Trạch Vũ giật mình quay đầu lại.

"Thái Hanh?"

"Ê nè, chỉ cần chút nữa là có phim để xem rồi đó."

Chính Quốc và Trạch Vũ bên trong phòng học cũng đồng thời đứng dậy.

Rồi vài người khác kéo vào, một người khác hỏi anh: "Thái Hanh, không phải giờ này cậu nên chuẩn bị thi à?"

"Tại cậu mà kế hoạch hỏng hết rồi đó, Trạch Vũ ơi cậu xem bạn cậu làm ra chuyện tốt gì này."

Trạch Vũ vuốt tóc, cười: "Ừ nhỉ? Tiếc thật."

Một nhóm hơn bốn người đứng trong lớp học và chỉ toàn là nam sinh, Chính Quốc nhìn mãi vẫn không biết bọn họ là ai và cũng không biết họ đến đây với mục đích gì.

"Tên này, bọn tôi đã chuẩn bị máy quay hết rồi sao cậu lại không hôn chứ?" một tên hét lớn về phía Chính Quốc.

H-Hôn?

Ý là bọn họ nghĩ cậu và Trạch Vũ sẽ hôn nhau sao?

"Cậu nói bậy bạ gì vậy?" Chính Quốc cau mày.

"Không phải cậu là gay à? Được người khác hôn thì chả thích, nếu lúc nãy Trạch Vũ hôn cậu có khi cậu còn nhiệt tình đáp trả lại ấy chứ." một tên vừa cười vừa nói, đám người kia cũng hùa theo.

Thái Hanh nắm chặt bàn tay mình lại.

"Đặt điều! Vu khống! Dựa vào đâu mà cậu nói tớ là gay chứ." Chính Quốc hết kiên nhẫn với đám người này rồi.

Hóa ra việc dạy kèm chỉ là một cái cớ, Trạch Vũ và đám bạn của cậu ta vốn dĩ chỉ muốn biến Chính Quốc thành trò cười hoặc tệ hơn là một "nhân vật chính trong trường" để bọn họ ngày ngày đem ra làm chủ đề bàn tán. 

"Thái Hanh, không phải cậu đọc tin nhắn trong group rồi mới đến đây chứ? Cậu xuất hiện không đúng lúc gì cả." một cậu bạn quở trách anh.

Đôi mắt Chính Quốc chợt đỏ lên, sống mũi cậu cũng cay cay.

Vì cậu không ngờ Thái Hanh cũng cùng một hội với đám người này.

"Hanh, cậu cũng biết cái kế hoạch vớ vẩn này của bọn họ sao?" Chính Quốc bước tới gần anh.

"Tôi-" anh chợt dừng lại, vì anh đã thấy nước mắt của Chính Quốc rơi.

Năm tháng sau nàyDonde viven las historias. Descúbrelo ahora