C2

123 25 0
                                    

Cả gian nhà ăn mới nãy còn rộn ràng tiếng nói, bây giờ thì im thin hết. Mấy vị cán bộ phía sau cũng sắp toát cả mồ hôi.
Tiểu đội trưởng Trương vội chạy đến trình bày.
"Thưa Đại tá, tôi là tiểu đội trưởng quản lý tiểu đội XU. Tôi xin lỗi vì đã không quản lí tốt đội viên của mình. Mọi trách nhiệm tôi sẽ nhận, tôi xin chịu phạt" tiểu đội trưởng Trương nghiêm người giơ tay chào trên đầu.
"Được rồi, đã năm hai rồi còn không thuộc nội quy. Cũng không trách cậu được, bảo cậu ta viết bản kiểm điểm. Chiều nay đúng 3 giờ nộp ở hộp thư trước phòng tôi" Y vẫy tay một cái rồi quay đi.

Cả một căng tin nghìn con người đều không dám thở mạnh. Mãi đến khi Thái Thiên đi xa thì mới có tiếng nói.
Cậu lính nhỏ lúc nãy bị doạ đến run rẩy.
"Tiểu đội trưởng, tôi xin lỗi"
"Không sao, tí ăn xong rồi về phòng viết bản kiểm điểm đi"
"Vâng, cảm ơn tiểu đội trưởng"

Hồ Diên ngồi đối diện bọn họ, anh vừa quay đầu đã bắt gặp ánh mắt lúc sáng. Vẫn là đôi mắt hồ ly ranh mãnh nhìn anh mang ý cười. Hồ Diên rất khó hiểu hành động này. Mặc kệ nó qua một bên, bọn họ phải nhanh chóng ăn rồi quay về nghỉ ngơi.
"Ngon quá này" một cậu lính vui vẻ ăn rất nhiều
"Cái này mà ngon cái gì chứ. Còn không bằng dì giúp việc nhà tôi nấu. Chả tinh tế gì cả" cậu thiếu gia này dỗi từ lúc nãy không thèm động đũa. Tiểu đội trưởng cũng không thèm nhắc, vào quân ngũ thì ai cũng như ai thôi.

Hồ Diên ăn xong nhanh chóng quay về phòng nghỉ ngơi, nghỉ ngơi của anh cũng lạ lắm. Lôi ở dưới gầm giường ra hai cục tạ tổng lại là 12kg. Nâng lên nâng xuống, các khối cơ đều lộ cả ra.
Đám người vào sau liền huýt sáo một tiếng.
"Idol đội chúng ta quá ngầu đi" Bạch Dung Di đẩy gọng kính.
"Thấy chưa, thấy chưa. Cậu ta sau này sẽ hút hết mấy cô bên đội EX rồi" Hoàn Sang An khoái chí cười.
"Không" Hồ Diên trầm lắng xuống. Anh không thích người khác bàn tán quá nhiều về ngoại hình của mình.
Từ 9 năm trước đã như thế, giống như lần cuối anh phải thay tên đổi họ và phải sống ẩn dật ở thế giới ngầm.

Mặc kệ xung quanh tiếng nói ồn ào thế này, anh vẫn tập trung vào việc làm của mình. Rồi sau đó ngủ một giấc, là một người nhìn có vẻ rất tham việc nhưng lại có một lối sống rất tích cực. Ngủ đúng giờ đúng giấc nên anh có thể dễ dàng quen được nếp sống trong quân đội.

Buổi chiều cả bọn di chuyển ra sân tập. Tiếng còi của chỉ huy trưởng vang lên 2 lần. Đám năm nhất phải lo chạy đến xếp hàng ngay ngắn.
"Báo cáo, Đủ" các tiểu đội trưởng đi lên một bước giơ tay chào báo cáo.
"Hôm nay là buổi tập đầu tiên của chúng ta, tôi cũng không phải kiểu hay bắt nạt người khác vậy nên trước khi dùng bữa tối lúc 6 giờ. 2 phút nữa là 2 giờ 30 phút. Các cô cậu phải chạy 5km, tức là chạy 2 vòng theo đường rào của khu vực bên tay trái." Đội trưởng Nhậm Bảo nói xong nhìn một lượt đám lính bên dưới.
Một số người có chút hơi sợ và lo lắng.
"Buổi đầu nên tôi sẽ không có quy định thời gian hoàn thành cũng như không có hình phạt. Cứ chạy hết mình" Nói xong thì tiếng còi từ chỗ trung úy Thiệu vang to lên.
"Bên trái, QUAY" các tiểu đội trưởng đồng loạt hô to.
Cả đội xoay người chạy, 1km đầu tất cả chạy rất đều nhưng càng chạy thì số người rớt lại càng nhiều. Đến 2km thì đã có người kêu to. Cái mồm to nhất là mấy cậu công tử bị tống vô quân ngũ. Đó giờ sống sung sướng, bây giờ phải tự lo. Chạy  đến mỏi cả người cũng không ai quan tâm.
Cậu chàng Vô Vũ khóc lóc đòi đi về
"Mẹ ơi, con sai rồi....... Con muốn về....haaaa... Mẹ ơi" cậu ta mặc dù chạy chậm nhưng cái mồm lại to không tưởng. Mấy người chạy trước đều nghe thấy, có người còn cười nhạo cậu ta.

Bắt Được Chồng NhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ