Chương 4: Cuộc hẹn không mong đợi

293 24 0
                                    

Sáng hôm nay, Tu Totawan ăn mặc rất hợp mốt, trang điểm nhẹ nhàng cùng cha cô đến nhà Boun. Chào đón hai vị khách không mời mà tới này Boun cực kì khó chịu. Nghĩ rằng hôm nay sẽ cùng bảo bối của hắn triền miên trong mê đắm ai ngờ... Cô vào nhà, tỉ mỉ quan sát từng chi tiết nhỏ. Nhìn căn nhà Boun có thể thấy vợ chồng Boun sống rất hạnh phúc. Những tấm ảnh treo trên tường nhà của hai người đều chứa ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bất giác cô thấy ghen tị, tại sao người như Boun bây giờ cô mới được gặp, tại sao ở cách nhau không xa mà cô chưa hề nghe tên. Nếu gặp Boun sớm hơn có lẽ cô đã không phải lao tâm khổ tứ thế này.

Chuông cửa reo lên, Boun nhìn ra phía ngoài nở nụ cười thật tươi, bảo bối của hắn đã về. Đi cùng Prem là ba Ram, Boun làu bàu trong miệng, ông đúng là người cha tốt a, nếu ông không nhận cuộc hẹn hôm nay thì tôi đã không phải khổ thế này. Ra mở cửa, Boun chào một tiếng ba, còn lại dán mắt lên người vợ hắn. Không cần biết đến sự tồn tại của cha hắn ở đó, anh tiến đến đặt lên môi cậu một nụ hôn. Cậu đẩy hắn ra bằng ánh mắt cảnh cáo, ba Ram ném cho Boun một câu oán trách "Thật mất mặt".

Màn tình tứ vừa rồi đã bị cô thu vào tầm mắt. Vì cùng là người trong quân đội nên Prem phải ngồi tiếp khách, việc trong bếp là của anh. Cô tuy là khách nhưng mục đích đến đây của cô là tiếp cận anh nên đã xin phép xuống bếp phụ giúp. Nhưng Boun chẳng thèm để ý đến, người hắn muốn gần lúc này là vợ hắn, còn tất cả các người tốt nhất là tàng hình hết đi á.

"Bảo bối, giúp anh đi. "

Boun nhìn cậu với ánh mắt cầu xin. Hắn chỉ muốn cậu nhanh xuống bếp cùng hắn, chỉ cần đứng cạnh hắn cũng được. Hai tuần xa cách đối với Boun dài như hai thế kỉ, nếu có cậu bên cạnh, nấu một bữa ăn hay mười bữa ăn như thế này hắn cũng sẵn sàng.

"Con giúp Boun đi. Để Prem ở đây nói chuyện với chúng ta, cậu ấy vừa về cũng rất mệt." Tổng tư lệnh lên tiếng phá vỡ hi vọng mong manh của anh.

Tu Totawan chỉ chờ có vậy liền đồng ý ngay. Trong lòng Boun than trời trách đất, con mẹ nó, các ông là cái giống người gì thế hả, vợ chồng tôi vừa xa nhau hai tuần đấy các ông có biết không. Còn lộn xộn nữa các ông ra khỏi nhà tôi à.
Tu Totawan đã xuống bếp, cô muốn nhân cơ hội này thử thách tình cảm của vợ chồng Boun, đồng thời thăm dò hướng tấn công. Cả buổi phụ giúp nấu nướng cô tìm cách tìm hiểu về con người anh. Vừa rửa rau, cô vừa bắt chuyện với hắn.

" Thường ngày, anh đi làm về vẫn nấu ăn như vậy sao. " Cô liếc mắt xem anh có thái độ ra sao.

" Sao lại phải nhỉ, tôi thích thú khi được nấu những món ngon cho vợ tôi và cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Ngoài những món tôi nấu, vợ tôi không thích ăn món của ai nấu hết." - Boun khựng lại một giây, vẻ mặt lạnh băng.

"Ừ, nhưng dù sao việc bếp núc này vợ anh nên đảm nhận thì tôi thấy hợp hơn. cả ngày anh đã mệt mỏi giờ về lại nấu ăn không phải là vô lí sao?"

" Đối với tôi, ai làm không quan trọng, là tôi tình nguyện được làm và thấy vui khi được nấu ăn phục vụ vợ. Hơn nữa vợ tôi đâu có ăn không ngồi rồi, cậu ấy cũng bận lắm chứ, công việc đòi hỏi nhiều tâm huyết lắm. Suy nghĩ vợ làm bếp chồng kiếm tiền xưa lắm rồi. Mà tôi không nghĩ người tiến bộ như cô lại có suy nghĩ cổ hủ như vậy." -Boun hiểu dụng ý của Tu Totawan là gì trong lòng cảm thấy khó chịu.

( BounPrem Ver ) Chuyện Tình Đôi TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ