Chương 16: Tất cả những anh chàng đẹp trai đều có chủ?

18 3 0
                                    


Edit: ji

[Đôi mắt của anh luôn rất cao, nhưng phải thừa nhận rằng người đàn ông này rất phong độ]

—–o0o—–


Tháng 7 năm 2015 cũng là kỳ nghỉ hè thứ năm của sinh viên y khoa lâm sàng Đại học Y khoa Đồng Tế, cũng là mùa hè nóng nhất trong thành phố suốt mười năm qua.

Trần Lạc Du dựa vào cây long não nhìn một đám người đang chơi đổ mồ hôi cách đó không xa, lần thứ sáu quay đầu lại hỏi Chung Hàng bên cạnh là mấy giờ rồi?

Áo đồng phục trên người anh đã ướt sũng, nước khoáng trên tay cũng bị nhiệt độ cao 36 độ ngoài trời làm cho không nuốt nổi.

Chung Hàng cũng không khá hơn anh là bao. Sau khi lau mồ hôi trên mi mắt, y lấy từ trong túi ra chiếc iPhone 6 có nhiệt độ còn cao hơn cơ thể, không nhìn được thời gian liền lẩm bẩm: "Mẹ nó, iPhone này tản nhiệt thật sự vô dụng vào mùa hè. Tốt hơn là tôi nên đi mua một chiếc Xiaomi".

Trần Lạc Du cũng dùng giống như y (ý là điện thoại) , nhưng anh quên mang theo, vì vậy anh lại hỏi: "Mấy giờ rồi?"

"Năm giờ, sao, cậu lại muốn chạy?" Chung Hàng quay đầu nhìn anh, Trần Lạc Du vừa kéo vạt áo đồng phục đến ngực vừa quạt, vẻ mặt không còn kiên nhẫn.

Anh chẳng có hứng thú gì với bóng chuyền cả, nếu lần này không phải có người bị thương, cố vấn tạm thời đến tìm, thì anh cũng không xuất hiện trên sân thể dục của trường vào lúc này.

Đứng thẳng dậy, Trần Lạc Du mở nắp chai nước Ganten (*), đổ nửa chai nước còn lại lên mặt, nói: "Bọn họ sắp xong rồi."

Những giọt nước theo đuôi lông mày, khóe mắt rồi chảy xuống xương quai xanh, Chung Hàng nhìn anh, đột nhiên nói "tsk" một tiếng: "Sao nửa tháng phơi nắng mà cậu vẫn trắng như vậy? Ngày hôm qua Cao Hiểu Văn chạy đến hỏi tôi cậu dùng kem chống nắng gì, tôi nói cậu dùng gì cũng vô dụng mà cậu ta không tin".

Trần Lạc Du vuốt tóc, vặn nắp chai, nói với Chung Hàng: "Chờ chút, nếu lão Hứa có hỏi, cậu nói tôi bị tiêu chảy phải đi vệ sinh".

Chung Hàng trợn tròn mắt, y đối với thái độ lần nào cũng lấy cớ chuồn mất này không nói nên lời. Nói dối cũng có thành ý một chút, làm sao có người ba ngày thì hai ngày đều tiêu chảy?

Trần Lạc Du lười quan tâm nhiều như vậy, anh có thể đúng giờ đến tham gia tập huấn cũng đã cho cố vấn mặt mũi rồi.Chung Hàng biết rõ anh, vì vậy y tìm cho anh một lý do khác để xin nghỉ.

Khi Chung Hàng trở về ký túc xá vào buổi tối, Trần Lạc Du đã tắm xong đang dựa vào đầu giường đọc sách, anh điều chỉnh điều hòa xuống 22 độ, Chung Hàng rùng mình ngay khi bước vào, y cầm lấy điều khiển điều chỉnh thành 25 độ, hỏi anh buổi tối ăn gì.

"Thịt nướng" Trần Lạc Du lật trang sách, vừa nhẩm công thức trong đầu vừa nói: "Vừa rồi tôi gọi hai cốc trà sữa."

Chung Hàng cởi áo, hỏi: "Sữa đậu đỏ?"

(ONGOING) TRÊN NHỮNG TẦNG MÂY - LÂM QUANG HINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ