Chương 8

245 29 9
                                    

Tuy Chu Tử Thư không muốn che giấu mối quan hệ của mình với Ôn Khách Hành nhưng hắn không thể để anh lọt vào tầm ngắm của mấy lão già cổ hủ kia, thế nên trên danh nghĩa vẫn phải tái kí hợp đồng máu, để họ thấy anh chỉ đơn thuần là thức ăn mà hắn ưa thích thôi. Chuyện tái kí trong giới vampire không thiếu, hắn cũng cho người theo dõi và tung nhiều loại tin về việc hắn có nhiều "người hiến máu" khác nhau, chia rẽ sự chú ý của những kẻ nhắm vào mình và Ôn Khách Hành. Có điều dù làm nhiều hơn nữa cũng vẫn sẽ lộ sơ hở, bắt đầu có tiếng gió về việc con trai duy nhất của Chu gia đem lòng yêu thương một con người bình thường.

Cho đến thời điểm hiện tại, các gia tộc có vampire thuần chủng ở khu vực của họ chỉ còn năm là Hách gia, Cao gia, Diệp gia, Dung gia và Chu gia. Số lượng ít ỏi như thế nên họ thường nhắm tới việc liên hôn với nhau để bảo toàn dòng máu thuần, và việc hậu duệ duy nhất của Chu gia yêu con người có khả năng sẽ khiến giới vampire mất đi một gia tộc thuần chủng nữa. Tuy vampire không bị thắt chặt mối liên kết bạn đời như Người sói nhưng việc họ thay đổi đối tượng đã nhận định là gần như không có, kết cục coi như đã không thể lay chuyển.

Chuyện này đại khái là đặt Ôn Khách Hành vào một vị trí nguy hiểm khác.

Hội nguyên lão không ưa Chu Tử Thư vì bất đồng quan điểm nhưng cũng tôn trọng và có kì vọng vào hắn vì hắn là một vampire thuần chủng mạnh mẽ, không khống chế được hắn thì sẽ ủ mưu chạm tới đời sau của hắn. Nhưng nếu hắn chọn con người làm bạn đời thì dòng máu thuần kia cũng mất, trong mắt bọn họ ngoài "vấy bẩn" thì còn là bị "cướp đoạt" sức mạnh, thủ phạm là Ôn Khách Hành đương nhiên càng khiến họ ngứa mắt. Giết hại bạn đời của vampire khác là đại tội nên họ sẽ không làm nhưng nếu họ muốn lợi dụng anh để khống chế hắn thì không phải không thể xảy ra.

Người theo sau bảo vệ Ôn Khách Hành rất đông nhưng nơi anh làm việc là bệnh viện, loại người hay vampire gì cũng có, không thể nào chặn đường những bệnh nhân đang cần cấp cứu để kiểm tra xem họ có ý đồ xấu gì với anh không. Ôn Khách Hành càng không mong muốn điều đó gây ảnh hưởng công việc của mình, tranh cãi với Chu Tử Thư suốt về vấn đề này, cuối cùng vẫn phải nhượng bộ khi thấy hắn vì lo lắng cho anh mà tinh thần sa sút, bỏ bê mọi công việc để bám dính lấy anh đề phòng anh gặp nguy hiểm.

"Em hứa sẽ không ở riêng với bệnh nhân nào hết, luôn để người của anh theo bên cạnh khi ở bệnh viện, vậy là được rồi chứ?" – Ôn Khách Hành vòng tay ôm lấy Chu Tử Thư từ đằng sau, dụi dụi hết mức mong có thể làm tâm hắn mềm ra. "Em sẽ không sao đâu, chủ nhân. Chúng ta còn phải sống cùng nhau thật lâu nữa, không thể ngày nào cũng bồn chồn thế này mãi."

Chu Tử Thư cũng muốn vứt hết những suy nghĩ tiêu cực đi để tận hưởng khoảng thời gian quý báu với Ôn Khách Hành lắm nhưng thật khó để có thể an tâm, nhất là khi Bắc Uyên cảnh báo hắn đã có vài kẻ đi tìm thông tin của anh. Hắn càng trở nên kích động hơn với việc bảo vệ anh, hai người còn cãi nhau to một trận vì hắn muốn anh tạm nghỉ việc cho đến khi làm rõ được ý đồ của hội nguyên lão. Ôn Khách Hành đương nhiên không chịu, cả hai không ai nhường ai, cuối cùng anh bị hắn cưỡng ép nhốt ở trong nhà không cho ra ngoài. Anh vì thế không nói chuyện với hắn câu nào như một cách phản đối, không khí trong nhà căng thẳng hơn bao giờ hết.

[Chu Ôn] Khế ước máu [HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ