Cậu chìm vào giấc mơ này đến giấc mơ khác.
——————————————————————————————————
Conrad được Valentino dẫn dắt, chìm vào giấc mơ này đến giấc mơ khác. Mới đầu, cậu như trở về lần đầu tiên xuống đường vào tối hôm đó, mơ mơ màng màng bị đẩy đi trong đám đông, bên tai còn có tiếng hò hét ồn ào cùng tiếng hát cao vút. Sau đó, cậu dường như trở lại ngôi làng mà mình đã sống khi nhỏ: ở đó có một con sông lớn, bên cạnh dòng sông là một đồng cỏ êm hơn cả giấc mơ, và cậu rất thích lăn lộn trên đồng cỏ đó. Nhưng lần này cậu không ở trên đồng cỏ, mà trôi dọc theo dòng sông vàng—— khi màn đêm buông xuống, dòng sông sẽ phát sáng ánh vàng bí ẩn.
Cậu đang lênh đênh trên sông, một nửa là ánh sao lấp lánh, một nửa là bầu trời đầy sấm và chớp đang dồn về phía cậu. Cậu giơ tay lên, nhưng lại không nhìn thấy bản thể của mình, nhưng lại có thể nhìn thấy những thung lũng màu mỡ và những dãy núi hùng vĩ ở phía xa. Cậu không nghe thấy tiếng sấm ầm ầm mà chỉ nghe thấy tiếng ong hút sương rất nhỏ.
Cậu cứ trôi bồng bềnh theo dòng nước, nhưng không sợ mình sẽ bị lạc, bởi vì đã có một đôi tay dịu dàng và mạnh mẽ luôn nâng đỡ cậu.
Valentino nhìn vẻ mặt đau đớn xen lẫn vui sướng của Conrad, đau lòng vuốt ve vầng trán ướt đẫm mồ hôi của cậu. Khi đối mặt với chàng trai đơn thuần, rụt rè nhưng mạnh mẽ này, trái tim anh ta mất bình tĩnh hơn nhiều so với vẻ ngoài, chỉ là cuộc đời chiêm nghiệm* đã dạy anh ta tính tự trọng và kiềm chế.
Nhiều năm qua, anh ta đã dồn hết tất cả tâm tư của mình vào sự nghiệp, đó là thông qua sáng tác tìm ra trạng thái hài hòa của tâm hồn. Đối với mục tiêu này mà nói, phẩm chất quan trọng nhất hay còn gọi là phương pháp quan trọng nhất chính là tiết chế, vì vậy tình cảm của anh ta lý trí một cách lạnh lùng. Cách mạng đối với anh dường như là một sự điên cuồng không thể kiểm soát được, nhưng đó là sợi dây tất yếu phải đi qua trước khi tiến đến một xã hội tốt đẹp, cũng giống như sáng tạo phi lý là cách để đạt được sự hài hoà. Anh ta phải ủng hộ nó, nhưng đồng thời lại bác bỏ nó.
Conrad hoàn toàn khác với anh, và anh biết điều đó ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu. Thế giới của anh ta bị hai trật tự cơ bản chi phối nghiêm ngặt, trong khi Conrad mang trong mình sự hồn nhiên và vô tri của một đứa trẻ. Tuy đời sống sinh hoạt của anh ta có sự tiết chế, nhưng dù gì anh ta cũng là một người làm nghệ thuật. Không có một nghệ sĩ nào sẽ làm ngơ trước vẻ đẹp chân chính, ngoại trừ những kẻ giả mạo thẩm mỹ kém.
Conrad là buổi hoàng hôn trong ngày thu nhẹ nhàng, báo hiệu những ngôi sao buổi tối sắp đến hoặc có lẽ những vì sao đó đã rơi vào trong mắt anh. Valentino không biết vì sao cậu lại có khí chất như vậy, nhưng cũng không có thời gian suy nghĩ. Anh ta thích "Idylls" của Virgil và đã đọc nó hơn một lần, khung cảnh bình dị trong đó đã vô số lần xuất hiện trong giấc mơ của anh, và Conrad còn đẹp hơn bất kỳ đoạn thơ nào trong "Idylls". Giờ phút này, hoàng hôn ngày thu đang bị thiêu đốt dưới bàn tay khéo léo và linh hoạt của anh.
Khi Conrad tỉnh lại thì đã là chiều hôm sau. Valentino đã ăn mặc tươm tất và đang ngồi vẽ ở bàn làm việc, nhìn vào nét vẽ thì có vẻ là đầu của một con hổ. Anh ta thấy Conrad đã thức dậy, dừng công việc trong tay, rót một ly rượu vang ấm và lấy hai chiếc gối để lót phía sau cho cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] La Ronde
Lãng mạnTác giả: Bohnen Tình trạng raw: Hoàn (14 chương) Tình trạng edit: Đã lết xong Thể loại: Nguyên tác, Đam mỹ, Phương Tây, Cận đại Editor: Soul Giới thiệu: Năm 1968, Paris, những nhà cách mạng lầm thời. Sẵn sàng chết vì lý tưởng. Lý tưởng này không chỉ...