Park Dyeom im lặng một hồi, bàn tay cũng cuộn lại, các ngón tay cấu vào nhau như nén đi những cảm xúc tiêu cực của mình. Anh ta từ từ thú nhận
"Đúng vậy...mẹ anh đang bị điều tra, ba anh tuy làm Cục trưởng nhưng đã về hưu rồi. Thời thế thay đổi, phe phái lập ra thì dĩ nhiên muốn tiêu diệt 1 số đối thủ khác" Nam nhân nhấp một ngụm coffee, khẩn khoản
"Vậy nên...em và Kim gia...có thể giúp mẹ anh qua cơn hoạn nạn này không? Chỉ cần Kim gia chịu giúp, mẹ anh thoát khỏi tầm ngắm thì nhất định gia đình anh sẽ có cách đền đáp:
Kim Jisoo nhìn nam nhân trước mặt, anh cầu xin cô và hạ giọng, hạ cái tôi xuống hết mức có thể. Cô thở dài, sau cùng bọn họ vẫn nghĩ mình là thông minh và không chịu từ bỏ sự kiêu ngạo của bản thân. Nữ nhân đáp
"Chuyện này ba anh cũng lo, bác ấy nhất định sẽ có cách giải quyết...một trong những cách đó là kết giao cùng Kim gia, lợi dụng vị thế của ba em để tác động lên đợt điều tra lần này. Nhưng anh Dayeom...anh với mẹ anh đều giống nhau, vẫn không chịu bỏ đi cái tôi ngất ngưởng của mình...dù sắp chết đến nơi rồi"
Cô cười khẩy, nhấn mạnh những ý cuối để cho Park Dayeom.anh ta biết rằng mọi chuyện rối bời nhà anh cơ bản vẫn có hướng giải quyết ổn thỏa. Jisoo gợi ý:
"Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung Ương trực tiếp điều tra vụ này...nếu không tác động đến ngài ấy thì anh nghĩ xem chúng ta sẽ gặp ai?...chính là phu nhân của ngài Chủ nhiệm" cô thở dài, tỏ vẻ tiếc nuối
"Haiz...nhưng tiếc thật đấy, chẳng phải mẹ anh và bà phu nhân đó không ưa nhau nên thành ra nhiều có sự như này sao? Ngay khi mở ra cuộc điều tra, có khi chính phu nhân đã rủ rỉ với tai chồng rằng "Mình hãy cho vợ của Cục trưởng Park vào"...thế đấy, sao anh và mẹ không tới gặp bác phu nhân đó?"
Park Dayeom cũng hơi toát mồ hôi vì Kim Jisoo xem ra biết nhiều thứ hơn anh tưởng. Cô chỉ giấu nhẹm đi để xem anh diễn xuất đến mức nào thôi ư? Nam nhân hề hà, đáp
"Jisoo...em có nói là, mẹ anh và bác ấy mâu thuẫn mà...vậy thì, sao có thể gặp mặt để xin xỏ?"
"Đến nhà bác ấy, mua thêm socola hảo hạng, tốt nhất là đừng mang theo phong bì, bắt đầu trình bày ra, nhớ là dùng giọng nói khẩn khoản...bảo mẹ anh tốt nhất là cất đi cái sự kiêu ngạo chết tiệt đó đi, lúc chết cũng không mài ra sống được đâu. Vì 2 người có mâu thuẫn nên mẹ anh khôn khéo thì nhận hết lỗi về mình đi...ha, cần thiết thì quỳ lạy van xin bác ấy" Jisoo khoanh tay lại, mạch lạc đáp
"Sao...sao lại quỳ lại gì chứ?" Anh ta nghe từng bước kĩ càng, sau cùng lắp bắp
"Mẹ anh không muốn quỳ lạy đối thủ chứ gì? Tôi nghĩ anh nên về khuyên bác gái khôn ngoan và ứng xử đúng mực hơn đi. Mình đang cần họ giúp thì biết điều, bằng mọi cách làm họ vui và bày tỏ thành ý của mình" cô gắt gỏng
Cô nói xong những điều cần nói, thanh toán cho bữa ăn rồi an nhàn khoác áo đi về. Ra đến cửa liền bị kéo lại, anh ta hối hả:
"Nhưng mà Jisoo...tại sao lại mang socola, không nên mang phong bì? Em dựa vào đâu để khuyên như thế?"
"Bác ấy thích ăn socola sữa, chồng đang làm trong ban Kiêm tra kỉ luật thì chính bác cũng phải giữ mình rồi...tôi biết những điều này vì hồi nhỏ.. Chính bác dạy thêm Toán cho tôi đấy" cô ôn tồn đáp lại