9. Vi vu Hẻm Xéo (2)

84 14 0
                                    

Lựa xong đũa phép, hai người vòng lại đầu Hẻm Xéo để đến quán Cái Vạc Potage và tiệm Nhà Bào Chế ngay đối diện.

Nhờ một thời gian không ngắn làm Thần Sáng và vài chục năm đi phiêu lưu đó đây, Harry bây giờ hiểu rất rõ tầm quan trọng của độc dược. Tuy rằng hắn vẫn không thích nó, nhưng không ai quy định cứ ghét thì không được giỏi cả. Hắn đủ tự tin để nói rằng mình có thừa sức đạt điểm O cho mọi năm của Hogwarts với môn Độc dược này. So với Harry thì Esperanza kém hơn chút đỉnh, cô nàng căn bản rất ít khi phải sử dụng đến độc dược nhờ thể chất đặc biệt của mình, có điều để đạt O cũng không khó.

Hogwarts yêu cầu mỗi học sinh phải có một cái vạc bằng thiếc số 2. Suy xét đến nhu cầu sử dụng cũng như để tiện điều chế độc dược cao cấp, hai người quyết định lấy một cái bằng bạc, một cái bằng vàng và một cái bằng thủy tinh tím cao cấp nhất, đều có thể tự do tùy chỉnh kích cỡ. Ánh mắt ông chủ nhìn hai "đứa trẻ" cứ như đang nhìn hai cái mỏ vàng di động vậy.

Lựa chọn xong vạc là đến khâu mua nguyên liệu. Phần lớn nguyên liệu bán phổ thông đều sử dụng cho những độc dược cấp thấp thế nên bọn họ không quá mong đợi gì với tiệm Nhà Bào Chế. Chỉ là đồ phổ thông thì phổ thông, chất lượng không thể quá thấp được.

"Ew, mấy cây tầm ma khô này sắp hết hạn đến nơi rồi." Esperanza ghét bỏ gẩy mấy cành cây khô đét, "Đảm bảo ba tháng nữa là chúng nó vụn luôn! Còn cả mấy cái nanh rắn này nữa!"

"Và chúng sẽ được sử dụng trước thời hạn ba tháng đó. Bài học đầu tiên ở Hogwarts là điều chế thuốc trị mụn nhọt, cần khá nhiều đấy."

Harry lắc đầu, lựa vài thứ tốt nhất trong số chúng bỏ vào giỏ hàng của mình. Loại thuốc cơ bản như vậy không lý nào Esperanza lại làm hỏng, mà hắn lại càng không, bọn họ không cần nhiều. Có lẽ bởi vì thấy những khách hàng nhỏ này quá khó tính, ông chủ tiệm mới lò dò bước đến:

"Hai đứa cần giúp gì sao? Ta thấy hai đứa đứng lựa khá lâu rồi mà vẫn chưa được bao nhiêu."

"Xin lỗi vì bất lịch sự thưa ngài, nhưng không biết trong tiệm còn nguyên liệu nào tốt hơn không?" Esperanza nhìn thẳng vào ông lão và nhấn mạnh, "Hoàn hảo, tươi mới và được bảo quản một cách đúng đắn thay vì bày la liệt trên kệ khiến chúng trông như đồ hết hạn thế này."

Harry cười bất lực khi thấy ông lão mở to mắt bất ngờ với yêu cầu của cô nàng. Cũng không biết cô lấy cái loại tính cách này ở đâu nữa, độc miệng như Slytherin nhưng lại thẳng tính hệt như Gryffindor. Hắn quả thật rất tò mò xem ngôi nhà xui xẻo nào sẽ rước phải cô nàng về.

"Bạn của tôi có chút khó tính thưa ông." Harry nói đỡ, "Ngài cũng biết đấy, con nhà nòi thường đã quen với sự hoàn hảo."

"Ồ, ta đã thắc mắc tại sao người lớn lại để cho hai đứa nhỏ tự đi mua sắm, hóa ra là những vị chủ nhân nhỏ ra ngoài dạo chơi." Hiển nhiên là ông lão cho rằng bọn họ là những phù thủy thuần chủng hiếm hoi với bề dày lịch sử lâu đời, "Như vậy thì nguyên liệu bên ngoài có lẽ không thỏa mãn được hai vị đây. Xin hãy theo ta vào trong."

Là tiệm bán nguyên liệu độc dược duy nhất của Hẻm Xéo, tất nhiên tiệm Nhà Bào Chế không chỉ có những thứ đồ cấp thấp bên ngoài. Chỉ là những nguyên liệu thật sự cao cấp bên trong chỉ có những vị khách đặc biệt mới có thể tiếp cận đến, ví dụ như những bậc thầy độc dược của Hiệp hội Độc dược. Ngay khi bước vào trong căn phòng bảo quản được ếm bùa mở rộng cả trăm lần, Harry nhanh mắt bắt được một hình dáng quen thuộc. Hắn lặng lẽ ếm bùa cho mình thay đổi một chút ngoại hình, lùi lại ra sau Esperanza để che đi quá trình biến đổi này.

[HP] CedHar | TomEs | Our YouthNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ