CHƯƠNG XII : QUÁ KHỨ CỦA LAVILLE (1).

202 11 2
                                    

{warning : đây là quá khứ do con tác giả nghĩ ra, không liên quan đến cốt truyện nhân vật. Vui lòng không bình phẩm kẻo ăn gạch ống ☺️👍✨.}

Mildar - một thành phố ven biển mặn mòi vì muối, yên bình vì Gildur mà lại không ít drama.
....

Nhầm..

_________
Mildar là một thành phố cảng gần biển với nghề đánh bắt cá nổi tiếng toàn lục địa, khí hậu ở đây khá mát mẻ và chung quy bầu khí hậu chính là 4 mùa trong năm, có thể coi là khí hậu nhiệt đới ẩm. Người dân ở nơi đây không phụ thuộc hoàn toàn vào đánh bắt thủy sản mà họ còn chú trọng canh tác, phát triển du lịch biển và các nông trường theo kiểu mô hình nông - lâm kết hợp. Chính vì vậy nên Mildar trở thành một trong những thành phố giàu đẹp bậc nhất xứ Norl* lúc bấy giờ.
* Xứ Norl : cái này là toi tự nghĩ chứ không có thiệt đâu:))).

Vùng vũng, vịnh và những khu vực kề cận Mildar đều thuộc sự cai quản của Gildur - ông dà giàu nhất tháp quang minh và toi là sugar baby của ổng 😏🤚✨. Và đó chỉ là cách nhìn nhận khái quát về Mildar từ những kẻ ngoài cuộc, thực chất trong mắt kẻ đã sinh ra và lớn lên ở đây thì Mildar chính là một cái ổ tệ nạn không đâu sánh bằng và điều này là do chính người cai quản nó tạo ra. Ưu điểm của người dân Mildar chính là lạc quan, yêu đời, vui vẻ và bất chấp, tửu lượng của họ là thứ mà không thể đong đếm được bằng cốc, mà phải dùng thùng xô. Nhưng từ chính những điều đó đã tạo dựng lên thành những tệ nạn trong nội bộ của thành phố này. Rượu chè, cờ bạc, gái gú, bạo lực chính là những thói đáng ghê tởm mà kẻ cai quản đã gieo rắc vào lối sống và suy nghĩ của người dân, việc xây dựng sòng bạc lớn kiếm lời và những lối cai trị hà khắc, vô lý đã đánh một đòn tâm lý nặng nề vào người dân. Công nhân mất việc, thất nghiệp tràn lan, hàng hoá ép giá và đánh thuế cao, liên tục mở cảng để xuất khẩu các loại hàng hóa không rõ ràng đến tay giới quý tộc của các đế chế khác, tổ chức lễ hội và ngày mừng thường xuyên tạo áp lực đến nguồn kinh tế chung của cả thành phố. Rêu rao khắp nơi về sự giàu có của thành phố, tổ chức ăn mừng nhưng thực chất là đang dẫm đạp lên chính nỗi đau của những con người xấu số. Mildar đã từng hoàn hảo và thân thiện đến không tì vết nhưng giờ đây sự thân thiện ấy đã trở thành giả tạo và bẩn thỉu đến nhường nào.

_Trong một con ngõ nhỏ tại khu tị nạn của Mildar_

Một cậu bé có mái tóc màu xanh ngọc xinh đẹp, đôi mắt to tròn long lanh và đôi môi đỏ chúm chím tầm 12-13 tuổi đang đứng nghịch tấm vải được phơi trên cửa sổ. Ngón tay cậu bé nhỏ nhắn rờ trên tấm vải thơm ngát, ôm lấy nó để cảm nhận sự khô ráo và thơm mát của vải, gương mặt nhỏ nhắn bất giác nở nụ cười xinh xắn, gò má hồng hào tựa thiên thần. Bỗng từ xa có tiếng gọi vọng lại về phía cậu bé :
_"Laville ơi, mẹ về rồi đây!"

Laville nhỏ bé vui sướng ôm lấy tấm vải chạy như một chú vịt nhỏ về phía mẹ mình, gương mặt tươi cười hớn hở mà nói :
_"mẹ ơi! Chăn khô rồi này, hôm nay con đã giặt nó đó!"

Cậu bé cười thật dịu dàng và xinh đẹp, mẹ cậu thấy vậy thì liền bế cậu lên, cưng nựng, yêu chiều mà nói với con :
_"Laville của mẹ là đứa trẻ ngoan nhất... Laville của mẹ...Còn là đứa trẻ ngoan của mẹ...hức!!h-hức con phải cố sống tốt nhé! Mẹ xin lỗi con..."

[Zata×Laville] Sau nụ cười.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ